TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 579

Đoán chừng trong một khoảng thời gian tới hắn sẽ không xuất hiện nữa.

Sau khi ăn cơm trưa xong, không có Tiêu Kỳ Nhiên nên việc quay phim cực kỳ thuận lợi.

Lục Triển Ti là một diễn viên có kỹ thuật tốt trong giới, diễn xuất của anh cũng không thua kém Giang Nguyệt, hai người đóng phim với nhau rất ăn ý, hiệu quả quay phim rất tốt, số lần quay hỏng cũng rất ít.

Hoàng hôn buông xuống, mọi người reo hò bắt đầu kết thúc công việc, kết thúc buổi quay ngày hôm nay, chuẩn bị ăn cơm tối nghỉ ngơi.

Tiểu Diệp đi tới khoác khăn quàng lên cho Giang Nguyệt, hỏi cô buổi tối muốn ăn gì để cô ấy chuẩn bị trước.

“Chị không đói.”

Mỗi lần quay phim đều tương đối đắm chìm vào nhân vật, bởi vì não bộ nhập vai quá hưng phấn, đến nỗi Giang Nguyệt luôn quên đi những cảm giác khác trên cơ thể mình.

Tiểu Diệp hiểu được thói quen làm việc và nghỉ ngơi của Giang Nguyệt, cũng không ép buộc cô, chỉ tự mình nói:

“Vậy em sẽ mua salad cho chị nhé, chị có muốn ăn thêm chút hoa quả gì không?”

Giang Nguyệt đối với vóc dáng của mình từ trước đến nay hà khắc, bữa tối cũng thiên về thanh đạm, lúc quay phim, lại càng kiên trì tự kỷ luật, sẽ không đụng vào một chút dầu mỡ.

Trở lại khách sạn, Lục Triển Ti chủ động đến tìm Giang Nguyệt, hỏi cô buổi tối có muốn cùng nhau đi tản bộ hay không.

Quay phim cả một ngày, Giang Nguyệt cũng không cảm thấy mệt mỏi.

Nghĩ đến sau này hai người còn phải cùng nhau ở chung một tháng, bình thường nên tăng cường tình cảm, cũng có lợi cho việc tăng lên sự ăn ý khi quay phim, cho nên liền đáp ứng.

Sau khi chào hỏi Tiểu Diệp, cô thay quần áo giản dị nhẹ nhàng, tóc buộc đuôi ngựa, trang điểm vừa rồi cũng đã được tẩy đi, làm lộ ra trên người có vài phần trẻ con.

Nhìn thấy Giang Nguyệt có khí chất hoàn toàn bất đồng với ban ngày, Lục Triển Ti có chút ngạc nhiên, không khỏi nhìn cô thêm vài lần.

“Tẩy trang rồi thì không nhận ra tôi luôn à?” Giang Nguyệt nhếch khóe môi dưới, trong lời nói mang theo đùa giỡn:

“Tôi trước khi trang điểm và sau khi trang điểm khác nhau rất nhiều sao?”

Lục Triển Ti lắc đầu, cười theo, vô cùng thẳng thắn trả lời: “Đều rất đẹp, nhưng khí chất không giống nhau.”

Ngũ quan trên mặt Giang Nguyệt vẫn tươi sáng như trước, chỉ là gương mặt thuần khiết này so với sau khi trang điểm cành nhìn lại càng thấy trong sáng hơn, càng có cảm giác sạch sẽ xinh đẹp không màn thế sự.

Tuy rằng công ty chủ yếu tạo cho cô hình tượng của mỹ nhân gợi cảm, nhưng nếu cô đi theo con đường là một bông hoa trắng thuần khiết cũng không phải là không thể, không chừng phản ứng sẽ càng nhiệt liệt hơn.

Cảm giác tương phản này, không ai có thể từ chối.

Buổi tối trên đại lộ ven sông, có không ít người đi dạo, hơn nữa có cư dân phụ cận biết nơi này vào ban ngày được đoàn phim đến quay, vì vậy cũng muốn đến góp vui, cho nên người đến cũng nhiều hơn lúc bình thường.

Hai bên đại lộ trồng liễu, liễu rủ xuống theo gió sông thỉnh thoảng thổi qua cũng lay động theo, trông rất có hơi thở của không khí đầu mùa hạ.

Bình luận

Truyện đang đọc