Chương 871
“Đừng dùng ánh mắt kia nhìn tôi, baby.” Thượng Trạch Văn nhìn Ngu Vãn sợ tới mức run rẩy, tâm tình rất tốt, thấp giọng ám chỉ cô:
“Em biết đó, tôi sẽ rất có cảm giác!”
Hắn là một tên biến thái, ác ma, điên rồ!
“Thả lỏng đi.” Thượng Trạch Văn nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, chỉ cảm thấy thú vị:
“Lâu rồi tôi không chạm vào em, có nhớ daddy không?”
Giọng nói của hắn rất gợi cảm, từ tiếng Anh được thốt ra giữa môi rất có trọng âm, nhưng đối với Ngu Vãn, nó chẳng khác gì lời thì thầm của ma quỷ, làm cho cô không được an bình.
“Thượng Trạch Văn, chúng ta đã ly hôn rồi!” Ánh mắt Ngu Vãn bởi vì quá mức khủng hoảng mà đỏ bừng, huyệt thái dương đau nhói:
“Tôi đã về nước rồi, đừng dây dưa với tôi nữa!”
“Thỏ trắng nhỏ chạy bao xa thì vẫn là thỏ trắng thôi.”
Ngón tay Thượng Trạch Văn chạm tới trán Ngu Vãn, lại di chuyển xuống từng chút một, chạm vào chóp mũi, cánh môi, cổ của cô, cuối cùng dừng lại trước ngực cô, vẽ một đường.
Nơi bị hắn đụng qua, có cảm giác nóng rực.
“Vốn là tôi định đi bắt con thỏ trắng nhỏ về, nhưng lần này may mắn lại gặp được một con khác càng đáng yêu hơn.”
Thương Trạch Văn đột nhiên dừng tay lại, thâm ý nhìn cô: “Baby, tôi rất tốt bụng với con thỏ nhỏ đã chơi chán. Nếu em chịu giúp tôi, tôi sẽ thả em về tự nhiên.”
Nghe được hàm ý trong lời nói của hắn, Ngu Vãn nặng nề thở phào nhẹ nhõm, ngắn ngủi hiểu rõ.
Cô biết, đây là Thượng Trạch Văn đã tìm thấy một con mồi mới.
Ngu Vãn cực kỳ bình tĩnh hỏi hắn: “Là ai?”
Ngu Vãn bình tĩnh hỏi: “Là ai?”
Thượng Trạch Văn lấy điện thoại từ trong túi ra, tùy tiện nhấn hai cái, phóng to một tấm ảnh:
“Em có biết cục cưng này không?”
Trong ảnh, Giang Nguyệt mặc váy dài màu đỏ rực, xinh đẹp động lòng người.
Ánh mắt Ngu Vãn nhìn chằm chằm người trên màn hình, giọng điệu có chút không chắc chắn:
“Anh xác định là cô ấy?”
“Baby, xem ra hai người có quen biết rồi.” Thượng Trạch Văn phát hiện ra cái gì đó, cười một tiếng: “Quả nhiên, em luôn có thể khiến tôi kinh ngạc.”
Để tránh cho Thượng Trạch Văn lại cảm thấy hứng thú với mình, Ngu Vãn vô cảm lui về phía sau, hỏi hắn:
“Nếu như anh chiếm được cô ấy thì sẽ không bao giờ quấy rầy tôi nữa đúng không?”
Thương Trạch Văn nhếc môi: “Tôi luôn giữ lời, baby.”
…
Hôm nay là cuối tháng, lúc Giang Nguyệt từ đoàn kịch đi ra đi ngang qua cửa hàng hoa, đúng lúc nhìn thấy hoa hồng bày bán nên mua một bó.
Tuy rằng giảm giá, nhưng những nụ hoa vẫn còn rất đầy đặn. Chủ tiệm còn cố ý phun nước lên trên, thoạt nhìn càng thêm kiều diễm.