TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 735

Cô luôn làm mọi chuyện được ăn cả ngã về không, nên không nghĩ tới đường lui cho mình. Vì vậy đương nhiên khi đối mặt với sự thay đổi quá lớn, cô sẽ cảm thấy tuyệt vọng như tảng băng trôi đang sụp đổ.

Sự tuyệt vọng này sẽ giết chết cả một con người.

“Cảm ơn anh vì đã đánh giá cao tôi như vậy.” Giang Nguyệt cười kéo chủ đề trở lại, “Nhưng tôi còn chưa có ý định yêu đương, cũng không có sức lực cho chuyện này.”

“Trái tim của cô còn chưa được giải thoát.” Kiều Cẩn Nhuận cũng không bất ngờ với lời từ chối của cô: “Trong lòng cô còn chứa người khác, là Tiêu Kỳ Nhiên sao?”

Giang Nguyệt im lặng trong giây lát.

Là Tiêu Kỳ Nhiên sao?

Cô không biết nên nói gì, cô chỉ cảm thấy mối quan hệ đơn phương trước đây của mình quá sâu đậm nên lúc này đã trở nên chết lặng với tình yêu.

Ngay cả sống cũng phải dùng sức mới có thể kiên trì thì sao cô còn có tâm tư để suy nghĩ chuyện tình cảm đây?

Giang Nguyệt lui ra sau một bước, nhìn thẳng Kiều Cẩn Nhuận: “Xin lỗi, có thể tôi… Chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới.”

Một câu nói đơn giản đã thể hiện rõ thái độ của Giang Nguyệt.

Có lẽ thật sự đúng như lời Kiều Cẩn Nhuận nói, trái tim cô còn chưa được giải thoát, không có cách nào để yêu thêm người khác.

Hơn nữa, điều này không công bằng với Kiều Cẩn Nhuận.

“Vậy chí ít cũng để tôi thử xem?” Kiều Cẩn Nhuận mỉm cười: “Không đến mức ngay cả việc theo đuổi cô mào tôi cũng bị từ chối chứ, như vậy thì tôi thất bại quá.”

Giang Nguyệt không thể nói cảm giác bây giờ là gì.

Cô có thể cảm nhận được Kiều Cẩn Nhuận muốn kéo cô lên bờ, ngay cả khi cô nhìn thẳng vào anh ta, ánh mắt anh ta vẫn ấm áp.

“Có phải không nên như vậy không?” Kiều Cẩn Nhuận rút lại thái độ hiền hòa vừa rồi, nói một cách nghiêm túc: “Có phải tôi nên mạnh mẽ một chút, không nên hỏi suy nghĩ của cô?”

Giang Nguyệt cười to: “Đó là tổng tài bá đạo cưỡng chế tình yêu, không phù hợp với thiết lập nhân vật của anh đâu.”

“Vậy cô thích gì?”

Giang Nguyệt cười khẽ một tiếng: “… Tôi không biết.”

“Vậy tôi đổi cách hỏi, cô có thích tôi như vậy không?”

Giang Nguyệt cười: “Vậy thì không.”

Kiều Cẩn Nhuận cũng cười: “Thế là đủ rồi.”

Bắc Thành.

Giang San.

Nhìn kế hoạch phát triển công ty mới mà cấp dưới đưa lên, nét mặt Tiêu Kỳ Nhiên rất nhạt, anh chỉ nhướng mi, cong mu bàn tay, dùng đốt ngón trỏ gõ hai lần vào tài liệu:

“Ai đề xuất ký với Ngu Vãn?”

“Nguyệt Nguyệt thì sao, Trung thu định thế nào, muốn về nhà thăm cha mẹ sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc