XUYÊN ĐẾN NĂM MẤT MÙA, TA TRỞ THÀNH MẸ CHỒNG CỰC PHẨM

Trương thị trốn ở trong bụi cỏ cách đó không xa, nàng ta vội vàng đeo thắt lưng lên, khi chuẩn bị đứng dậy thì một chiếc khố màu đen từ trên người nàng ta rơi xuống, hóa ra là của Triệu Phú Quý.

Nàng ta sợ đến mức ném chiếc quầ.n lót sang một bên đường.

Không biết là nghĩ ra điều gì mà nàng ta lại cúi xuống nhặt chiếc quầ.n lót lên, trên môi nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.

Phú Quý thẩm chạy ra ngoài đuổi theo nhưng lại không thấy ai khả nghi, người trong thôn thấy vậy liền hỏi nàng ta đang tìm cái gì, nhưng nàng ta ngập ngừng không nói được lời nào.

Nam nhân của nàng ta vụng trộm ở sau lưng, loại chuyện này sao nàng ta có thể nói ra được cơ chứ?

Phú Quý thẩm về đến nhà liền đuổi đám hài tử ra ngoài, đóng cửa sân và làm ầm lên.

Những người ở bên cạnh chỉ nghe thấy tiếng cãi vã, cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, có lòng muốn vào khuyên can nhưng cửa sân đã đóng chặt nên chỉ có thể làm như không nghe thấy.

Lại nói, thời này phu thê nhà nào mà chả cãi nhau, đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, dù có cãi nhau thế nào đi chăng nữa thì cũng đều là người một nhà.

Tiếng cãi cọ ầm ĩ cuối cùng cũng lắng xuống, Phú Quý thẩm sau khi mắng xong liền ngồi ở mép giường khóc lớn.

Triệu Phú Quý chỉ cảm thấy phiền, tức giận nói: "Ngày nào cũng chỉ vì một chút chuyện vặt vãnh này mà làm ầm lên, với cái đức hạnh của ngươi thì ai mà chịu cho nổi? Ta ở bên ngoài vụng trộm cũng là do ngươi ép đấy! Ngươi nhìn lại cái dáng vẻ của mình đi, vừa già vừa xấu vừa đen thì ai mà cho nổi vào miệng, còn dám ồn ào nữa thì lão tử sẽ hưu ngươi, trả ngươi về nhà mẹ đẻ!"

Nói xong, hắn ta liền đóng sầm cửa đi ra ngoài.

Phú Quý thẩm khóc đến suýt chút nữa ngất đi, nàng ta cũng đã sớm biết rằng nam nhân của mình không an phận, nhưng cũng không thể ngờ rằng hắn ta lại đưa nữ nhân về nhà.

Nàng ta chất vấn lâu như vậy, Triệu Phú Quý cũng không nói ra tiện nhân đó là ai.

Nàng ta nhất định phải tìm ra là ai rồi cào vào mặt tiện nhân đó.

Phú Quý thẩm lau nước mắt, nàng ta mở cửa sân đi ra ra ngoài, thực ra trong lòng nàng ta cũng đã nghĩ đến một người nhưng không dám hành động tùy tiện.

Nàng ta xách theo nửa cân quả lồng đèn ở trong sân đi thẳng đến ngôi nhà cuối thôn, nơi Trình Loan Loan đang sống.

Phú Quý thẩm không đi vào, nàng ta nhìn trái nhìn phải, thấy Vương thẩm đang cho vịt ăn ở trước cửa, tùy tiện hỏi: "Nương Nê Thu, bây giờ nương Đại Sơn có ở nhà không?"

Vương thẩm không ngẩng đầu, nói: "Vừa mới ra ngoài, cũng không biết là đi đâu rồi."

Phú Quý thẩm trong lòng rất tức giận, quả nhiên là Triệu Trình thị!

Nàng ta kìm nén sự tức giận, thấy cửa sân nhà của Trình Loan Loan không đóng, nàng ta liền đi vào trong, vừa liếc một cái, nàng ta liền thấy một chiếc quầ.n lót màu đen ở dưới góc hàng rào.

1

Đây là tự tay nàng ta khâu từng đường kim mũi chỉ cho nam nhân của mình.

Đồ lót của nam nhân nàng ta ở đây, vậy điều này có nghĩa là gì?!

Phú Quý thẩm trực tiếp xông tới nhặt chiếc quầ.n lót lên, làm cho gà con vịt con sợ hãi bay tứ tung.

"Phú Quý thẩm, ngươi đang làm cái gì vậy!"

Trình Loan Loan từ cửa tiến vào.

Nàng vừa đi đến nhà cũ để lấy thùng gỗ, ba cái thùng gỗ kia được làm rất dày, ngày mai đi lên trấn quét dầu.

Vậy mà vừa về đến sân nhà liền nhìn thấy Phú Quý thẩm đang ở trong nhà nàng phát điên.

Phú Quý thẩm nhặt quầ.n lót lên, nhìn chằm chằm Trình Loan Loan mắng chửi dữ dội: "Ngươi nói xem, đây là cái gì, đừng có mà giả vờ với ta rằng ngươi không biết, đây chính là qu.ần lót của nam nhân, một quả phụ như ngươi thì lấy đâu ra nam nhân cơ chứ! Thật sự là rất biết cách giả vờ, giả vờ là cái gì mà một phụ nhân trong sạch, còn nói cái gì mà sẽ ở góa vì cha Đại Sơn cả đời, thật đúng là con mẹ nó không có mặt mũi, dám đến nhà ta câu dẫn nam nhân giữa thanh thiên bạch nhật! Để lão nương cào nát mặt ngươi, xem ngươi còn đi dụ dỗ nam nhân như thế nào!"

Phú Quỷ thẩm hùng hổ chạy tới.

Triệu Tam Ngưu đang chà thạch băng ở trong nhà, mỗi ngày cần phải tăng thêm một trăm bát thạch băng nữa, hắn đang chà rửa nửa cân cuối cùng.

Liền nghe thấy có ai đó đang mắng nương của hắn, hắn ném thạch băng trong tay xuống, lao ra ngoài như một con nghé chắn ở trước mặt Trình Loan Loan, hắn dùng lực đẩy một cái làm Phú Quý thẩm giẫm phải phân gà, loạng choạng ngã xuống đất.

Bình luận

Truyện đang đọc