XUYÊN ĐẾN NĂM MẤT MÙA, TA TRỞ THÀNH MẸ CHỒNG CỰC PHẨM

Trong mùa thu trời rất lâu sáng.

Trời còn chưa sáng mà Triệu Nhị Cẩu đã dậy, hắn giúp Triệu Đại Sơn cùng A Phúc sắp xếp vải vóc.

Chiều cao của thùng xe ngựa bị hạn chế nên phải tháo dỡ hết ghế ngồi bên trong mới có thể tạm thời nhét vừa đống vải vóc.

Triệu Nhị Cẩu quả nhiên là một phu xe giỏi, vừa cầm lấy cương liền biết đánh xe, xe ngựa nhanh chóng rời khỏi thôn Đại Hà, hướng đến trấn Bạch Vân.

Triệu Hữu Tài cùng Triệu Đạt cũng xuất phát, xe theo hướng của trấn Hà Khẩu mà chạy.

Trình Loan Loan nằm trên giường ngủ một lúc rồi mới tỉnh dậy, lúc này trời vẫn chưa sáng.

Có Xuân Hoa tới hỗ trợ, nàng hiện tại cũng không cần chịu đựng mùi hôi thối khi dọn dẹp chuồng gà...

Xuân Hoa làm việc rất nhanh nhẹn, một canh giờ đã dọn dẹp sạch sẽ các chuồng gia súc sau nhà, sau đó lại bắt đầu nấu phân tro đem rải tiêu độc phòng ôn dịch. Sau đó còn trải rơm sạch lên chuồng dê, cũi thỏ, cũi chó, trông rất thoải mái.

Những con thỏ đầu tiên trong nhà là hai con thỏ cái được Triệu thợ săn tặng, những con thỏ này cần bốn đến năm tháng để trưởng thành, mang thai và sinh con, vì vậy Trình Loan Loan đã lén mua một cặp thỏ đực từ thương thành về, ném vào cũi thỏ vờ như nhặt được từ trên núi xuống.

Đám nhỏ trong nhà đã ăn thịt thỏ và biết thịt thỏ ngon như thế nào, chúng nhìn chằm chằm vào hai con thỏ lớn không ngừng nuốt nước bọt, Trình Loan Loan đành kêu chúng ra để giải thích một chút - thỏ lớn sẽ sinh ra thỏ nhỏ, đến lúc đó sẽ có rất nhiều thỏ. Chỉ khi đó đám nhỏ này mới từ bỏ suy nghĩ của mình.

Hai con dê non trong nhà ngày càng khỏe mạnh, dê con đang trong thời kỳ sinh trưởng, dê cái đang hồi phục và cho sữa. Một con dê lớn cùng hai con dê nhỏ mỗi ngày đều ăn rất nhiều, khiến một đại tiểu thư lá ngọc cành vàng như Tào Oánh Oánh mỗi ngày phải ở trong sân cắt cỏ cho bọn chúng.

Sau khi Triệu Tam Ngưu đi học võ, việc đốn củi trong nhà chia ra cho Triệu Đại Sơn và A Phúc, mỗi người một nửa nên lúc này A Phúc vẫn còn đang đốn củi.

Trình Loan Loan ngồi trong sân, tự rót cho mình một ly trà, đây là trà Bích Loa Xuân thương hạng mà nàng mua ở thương thành, vị trà nhẹ nhàng, hương trà thoang thoảng, uống một ngụm liền thấy cả người sảng khoái.

Bọn nhỏ đang bận việc ở trong sân, nàng lại ngồi uống trà, tính ra cũng thấy có chút thẹn thùng. Quên đi, vẫn nên vào trong nhà suy nghĩ cách bố trí trang trí tửu lâu, theo tốc độ kiếm tiền của Nhị Cẩu, nhà này sớm muộn cũng sẽ mở được cửa tiệm.

Trình Loan Loan uống xong ngụm trà cuối cùng, mới vừa đứng lên liền nghe được tiếng vó ngựa vọng lại từ xa.

Nàng tưởng Triệu Nhị Cẩu đã trở lại, nhón chân nhìn ra xa thì thấy được xe ngựa của Thẩm gia, là huyện lệnh đại nhân tới.

Người trong thôn đã quen thuộc với chiếc xe ngựa này, mọi người đều cho rằng chiếc xe ngựa sẽ ngừng ở trước nhà Trình Loan Loan, nhi tử của ngài ấy vẫn còn đang ở trong nhà Trình Loan Loan mà, vả lại, lần trước huyện lệnh đại nhân phái bà mối tới bàn chuyện hôn sự, sau đó thì không có chuyện gì xảy ra nữa, người trong thôn đều muốn biết diễn biến tiếp theo của câu chuyện, một đám mở to mắt hóng tin bát quái, thập thò bước tới nhà của Trình Loan Loan.

Ai ngờ xe ngựa lại dừng lại trước cổng học đường mới xây.

Học đường được xây dựng trên một mảnh đất hoang, tổng cộng có bốn phòng, ba phòng học và một phòng cho phu tử ở, nền đất xung quanh học đường được lát bằng những phiến đá xanh, trông rất sạch sẽ và gọn gàng. Xe ngựa dừng lại trong sân, có hai người từ trên xe bước xuống.

Một người mặc thường phục màu xanh đen chính là Thẩm huyện lệnh.

Người còn lại là một nam tử mặc y phục bằng vải thô, ước chừng ngoài bốn mươi tuổi, lại còn để chòm râu rất dài.

"Nơi này chính là học đường mới xây của thôn Đại Hà." Thẩm huyện lệnh mở miệng nói, "Khuyển tử cũng ở thôn Đại Hà đọc sách, sang năm sẽ tham gia viện thí, hy vọng Ngu phu tử có thể chỉ điểm một vài thứ."

"Chưa nói đến chỉ điểm, nếu hắn thật sự có tài thì không cần ta chỉ điểm cũng có thể đề tên bảng vàng, nếu trong bụng hắn chỉ có đám cỏ hoang, ta nói nhiều cũng vô dụng." Ngu phu tử nhìn học đường trước mắt, thở dài một hơi, "Không nghĩ tới lúc còn sống vẫn có thể làm thầy kẻ khác, cứ như cảnh đã thấy trong giấc mơ."

Sắc mặc Thẩm huyện lệnh trầm xuống.

Ngu phu tử chính là mục tiêu mà hắn hướng tới trong giai đoạn đọc sách thời còn trẻ, Ngu phu tử mười tuổi thành đồng sinh, mười một tuổi thành tú tài, mười bốn tuổi liền trúng cử nhân, ở quê cũ của hắn mọi người đều tán dương Ngu phu tử là thần đồng.

Bình luận

Truyện đang đọc