XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Kim Phi quay đầu nhìn Trương Lương.  

"Xây xong rồi, bây giờ chỉ còn lại nhà chính thôi".  

"Vậy thì được, hai ngày tới chúng ta sẽ làm lại lò lớn hơn, Lương ca giúp ta tìm mấy thợ nề tay nghề tốt chút nhé".  

Cái lò này được xây khá vội vàng, nhiều chỗ vẫn khá chắp vá.  

Advertisement

Sử dụng sắt thép nằm trong kế hoạch của Kim Phi, nhân lúc chuyển nhà, Kim Phi chuẩn bị làm một chiếc lò phiên bản giới hạn, có nhiệt lượng cực cao.  

"Không thành vấn đề, mai ta đi đến huyện phủ hỏi thăm chút".  

Advertisement

Trương Lương gật đầu: "Đúng rồi Phi Tử, có chuyện này ta phải nói với cậu".  

"Chuyện gì?"  

"Từ nửa tháng trước, Đồng Sơn xuất hiện mấy tên thổ phỉ, mấy lần ta đến huyện phủ đưa hàng đều bị ăn mấy gậy", Trương Lương nói.  

"Lão Trương, không ổn, giao chút lộ phí cho thổ phỉ, chẳng phải xong rồi sao?"  

Chung Ngũ bất mãn nói: "Tiên sinh chẳng phải để lại cho mấy người mấy cây cung sao, sao không dùng nó để xử lý đám thổ phỉ?"  

Sau khi Kim Phi đưa Thiết Lâm Quân gi3t chết quân Đảng Hạng chinh chiến phương Nam, gan Chung Ngũ lớn hẳn.  

Không chỉ hắn mà đa phần binh sĩ của Thiết Lâm Quân đều vậy, chẳng coi ai ra gì.  

Người ta có câu kiêu binh tất bại, đây chẳng phải hiện tượng tốt gì, trước khi đi Kim Phi còn nhắc nhở Khánh Hoài.  

Còn về Khánh Hoài có để ý không, Kim Phi cũng chẳng quản được.  

"Chung Ngũ, ngươi biết năng lực của đám thổ phỉ đó không mà muốn xử bọn chúng?”  

Trương Lương trợn mắt nhìn Chung Ngũ, không đợi Kim Phi hỏi, chủ động giải thích: "Đám thổ phỉ này của núi Thiết Quán".  

"Thật sao?", Kim Phi nhíu mày.  

"Đúng vậy, kẻ dẫn đầu mỗi năm đều đến thôn ta thu cống phẩm", Trương Lương đáp.  

Lần này Chung Ngũ cuối cùng cũng biết tại sao Trương Lương không giết đám thổ phỉ kia.  

Núi Thiết Quán là địa bàn hoạt động của một trong ba đám thổ phỉ lớn nhất huyện Kim Xuyên, có mấy trăm người, hơn nữa địa hình của núi Thiết Quán khác núi Thanh Thủy, chỉ có một con đường núi có thể đi qua, dễ thủ khó công.  

Nếu như Kim Phi mang Thiết Lâm Quân về, đánh vào núi Thiết Quán là chuyện đơn giản.  

Nhưng bây giờ trong tay Kim Phi chỉ có chút này người, muốn tấn công núi Thiết Quán đúng là chỉ có nằm mơ.  

Hơn nữa đám Chung Ngũ chỉ có thể hộ tống Kim Phi về, mấy ngày nữa sẽ phải về Thiết Lâm Quân bẩm cáo.  

Nếu như chặn giết thổ phỉ, núi Thiết Quán đến báo thù thì phải làm thế nào?  

“Bọn họ đòi bao nhiêu?", Kim Phi hỏi.  

Nếu như không nhiều, y thà giao tiền cho yên còn hơn.  

"Không nhiều, nhưng lần nào cũng tăng giá".  

Trương Lương nói: "Hơn nữa ta thấy đối phương đang cố ý".

Bình luận

Truyện đang đọc