XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

"Kim đại nhân, chỉ cần dặn dò, tiểu nhân quyết không từ chối".  

Giáo úy vỗ ngực bồm bộp.  

"Vậy thì hãy kể cho ta nghe về Tương Tác Doanh trước đi".  

Kim Phi thản nhiên nói.  

"Tương Tác Doanh hiện có 30 quân phòng, 49 thợ thủ công, 72 tạp dịch, ba lò luyện sắt, và một lò sứ…"  

Advertisement

Giáo úy còn chưa kịp giới thiệu xong thì đã bị Khánh Hoài cắt ngang: "Tương Tác Doanh xây lò sứ khi nào vậy?"  

"Bẩm Hầu gia, bốn tháng trước, Hà tướng quân không biết nghe ai nói đất từ Tán Kim Cốc bên ngoài thành Vị Châu rất thích hợp để làm đồ sứ, nên đã ra lệnh cho thuộc hạ và Tương Tác Doanh xây lò sứ trong vòng một tháng... "  

Nói đến đây, giáo úy mắt ươn ướt: "Thuộc hạ không biết xây lò sứ như nào, cuối cùng cũng tìm được một lão sư, xây trễ một ngày, Hà tướng quân đã đánh thuộc hạ ba mươi roi, suýt nữa thì đánh chết thuộc hạ... "  

Advertisement

"Vớ vẩn, Tương Tác Doanh không lo tu sửa vũ khí, xây lò sứ làm cái gì? Đi tháo dỡ cho ta!"  

Khánh Hoài rất tức giận với Hà Minh Khâm.  

"Vâng!"  

Giáo úy cũng đầy oán hận đối với cái lò sứ này, vừa đồng ý liền định đi gọi người đến tháo dỡ lò sứ.  

"Chờ đã, đừng dỡ!"  

Kim Phi nghe đến lò sứ hưng phấn vỗ đùi, nhanh chóng ngăn giáo úy đang chuẩn bị chạy đi.  

Đây là bảo bối, không được dỡ.  

"Cái này……"  

Giáo úy nhìn Khánh Hoài rồi nhìn Kim Phi, vẻ khó xử.  

Một người bảo phá, một người bảo không, nghe ai bây giờ?  

Theo lý thuyết Khánh Hoài là chỉ huy tối cao của Thiết Lâm Quân, nên nghe hắn, nhưng quan to chưa chắc bằng quan gần, chưa kể Khánh Hoài cũng giải thích rằng Kim tiên sinh sẽ tiếp quan Tương Tác Doanh, anh ta cũng vừa đồng ý chỉ nghe lệnh Kim tiên sinh, giờ lại đổi giọng thì về sau làm ăn thế nào được nữa?  

Làm thế nào bây giờ?

"Hầu gia, đừng phá lò sứ này được không, nói không chừng ta sẽ dùng đến nó đấy".  

Kim Phi phát hiện giáo úy khó xử, nhanh chóng quay lại nhìn Khánh Hoài.  

"Được".  

Khánh Hoài chỉ không hài lòng với việc làm xằng bậy của Hà Minh Khâm mới ra lệnh phá bỏ lò sứ, nhưng Kim Phi đã nói là có tác dụng thì hắn sẽ không phá nữa.  

Nhìn thấy Khánh Hoài gật đầu, cuối cùng tảng đá trong lòng giáo úy cũng được hạ xuống.  

Trong lòng cũng coi trọng Kim Phi nhiều hơn.  

Bởi vì anh ta biết Khánh Hoài là người nhất ngôn quân tử, cho dù thỉnh thoảng ra lệnh sai, hắn cũng sẽ không bao giờ rút lại lời.  

Vậy mà vì Kim Phi, hắn đã thu hồi mệnh lệnh.  

Đây đúng là lần đầu tiên.  

“Lò này đã từng nung đồ sứ chưa?” Kim Phi hỏi.  

“Có rồi, tổng có ba lần”, giáo úy trả lời.  

"Thành phẩm có được không?"  

“Người thợ lò già nói sản phẩm rất tốt, nhưng Hà tướng quân không bằng lòng nên không cho để, bảo bỏ rồi”.  

"Các ngươi dùng cái gì để đốt, than củi hay than đá?"  

"Than đá, thợ lò nói lò nói phải dùng than đá".  

Giáo úy than thở: “Để có đống than này, ta đã mất rất nhiều thời gian để tìm được hơn chục xe, nhưng lại chỉ dùng có mấy xe, còn lại thì lại để kia”.  

"Còn hơn chục xe than đá á?" 

Bình luận

Truyện đang đọc