XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

“Hạ Nhi đúng thật là có phúc, gả cho một người đàn ông có bản lĩnh như vậy”.  

“Bây giờ mới thấy ngưỡng mộ à? Trước đây ai từng nói xấu sau lưng người ta?”  

“Nói linh tinh cái gì đấy? Còn nói nữa tôi xé mồm ông ra đấy”.  

“Xé thử xem nào!”  

Advertisement

…  

Nói xong rồi đám dân làng lao vào đánh nhau.  

Advertisement

“Dừng hết lại cho ta!”  

Tộc trưởng của tộc Quan Gia không biết đã tới từ lúc nào.  

Ông ta không chỉ là tộc trưởng, còn là trưởng làng, tuổi tác đã cao và cực có uy tín.  

Trách mắng một tiếng, đám người dân đang cãi nhau lập tức ngậm miệng lại.  

“Các ngươi không phải đều muốn tới thôn Tây Hà làm việc kiếm tiền sao? Tướng công của Hạ Nhi tới đây, biểu hiện thật tốt cho ta, nếu như ai dám làm trò mèo, xem ta xử lý các ngươi thế nào”.  

Tộc trưởng lạnh lùng nói.  

“Tam gia gia yên tâm, bọn ta nhất định sẽ thể hiện thật tốt”.  

“Người của thôn Tây Hà gần đây ra vẻ lắm, trong buổi hội nghị thị trấn giễu võ dương oai mà không thèm nghĩ, không nhờ có chàng rể của nhà họ Quan, bọn họ làm sao mà có được những ngày tháng tốt như vậy”.  

“Đúng vậy, tiên sinh quay về rồi, kiểu gì chúng ta cũng phải xin tiên sinh xây một cái phường tơ trong làng, xem xem đám dân làng Tây Hà có vênh mặt được nữa không?”  

“Đừng nói gì nữa, lão lục, chạy đi gọi Trụ Tử đi, nói với hắn là tiên sinh và Hạ Nhi quay về rồi”.  

“Đi ngay”.  

Một thanh niên cường tráng chạy đi gọi Quan Trụ Tử  

Thấy cổng làng tụ tập đông người như vậy,  tay cầm dây cương của Quan Hạ Nhi vô thức siết chặt hơn.  

Cô vẫn còn nhớ lần trước quay về, bọn họ vẫn nói xàm vớ vẩn.  

“Hạ Nhi, đừng căng thẳng, hôm nay nếu như có ai dám nói gì, ta sẽ đánh chết chúng”.  

Sau khi trải qua trận chiến, tính cách của Kim Phi đã trở nên quyết đoán và tàn nhẫn hơn.  

Nếu như hôm nay thực sự có ai dám chế nhạo Quan Hạ Nhi, Kim Phi không ngại cho bọn chúng biết thế nào là lễ độ.  

Còn chưa tới gần cổng làng, đám người này đã vây kín xung quanh.  

“Trời ơi, Hạ Nhi quay về rồi, càng ngày càng xinh đẹp”.  

“Đó là do Hạ Nhi được gả cho một người chồng giỏi, ngày tháng sống an nhàn, đương nhiên là càng ngày càng xinh rồi”.  

“Đúng rồi, mấy ngày trước gặp Tiểu Nga ở hội nghị mà không nhận ra, sau này lớn lên nhất định sẽ là một đại mỹ nhân”.  

“Hạ Nhi đúng là có phúc, chồng vừa giỏi vừa quan tâm, trông còn anh tuấn nữa”.  

Dân làng xúm vào khen ngợi.  

Nếu kéo thêm vài tấm băng rôn đỏ nữa thì chẳng khác gì một vị lãnh đạo về quê kiểm tra. 

Bình luận

Truyện đang đọc