XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quận trưởng phu nhân đề xuất vài lần, những phu nhân kia đã lập tức trở thành lượng khách hàng chủ chốt của xà phòng.  

Mặc dù một gia đình không mua nhiều bằng thanh lâu, nhưng số lượng thanh lâu ở Quảng Nguyên cộng vào được bao nhiêu nhà chứ?  

Số lượng mà các phu nhân mua cộng lại gấp mấy lần so với thanh lâu.  

Người phụ nữ lợi hại nhất quận thành chính là quận trưởng phu nhân, người phụ nữ lợi hại nhất kinh thành nhất định là phi tử của hoàng đế rồi.  

Hơn nữa vòng phụ nữ ở kinh thành luôn lấy hoàng cung làm đối tượng bắt chước.  

Một phi tần nào đó búi tóc được hoàng đế yêu thích, chỉ cần không vi phạm lễ nghi, trong vòng một tháng, những phu nhân của gia tộc lớn trong kinh thành cũng sẽ tranh nhau búi tóc kiểu này.  

Nếu như xà phòng có thể được gửi tới hoàng cung, sức ảnh hưởng tuyệt đối sẽ vô cùng lớn.  

Ít nhất nếu nhà họ Chu muốn ngăn cản thì cũng phải cân nhắc.  

“Tặng xà phòng cho cô cô?”  

Khánh Mộ Lam cũng có chút rung động.  

Triều đình là chiến trường của quần thần, hậu cung cũng là chiến trường của các phi tần.  

Thái độ của hoàng đế đối với phi tần cũng có thể ảnh hưởng đến gia tộc phía sau phi tần.  

Nếu như Khánh phi có thể chiếm được sủng ái của hoàng đế, vậy thì hoàng đế trên triều đương nhiên cũng sẽ quan tâm đ ến nhà họ Khánh hơn một chút.  

Nhưng Khánh Mộ Lam vẫn có chút nghi ngờ với Kim Phi, nhắc nhở: “Tiên sinh, quan hệ của chúng ta, nếu như ngài lo lắng nhà họ Chu báo thù mà định dùng xà phòng để tiếp cận hoàng gia thì ta khuyên ngài nên bỏ cái suy nghĩ ấy ngay và luôn đi”.  

“Ân oán giữa ngài và Chu Văn Viên, đối với những quốc công đó mà nói, có thể chỉ là một cuộc tranh chấp nhỏ giữa các hậu bối mà thôi”.  

“Hơn nữa chuyện này chúng ta có lý, có ca ca ta ở Tây Xuyên, nhà họ Chu không làm gì ngài được”.  

“Nhưng một khi liên lụy đến hoàng gia thì tính chất của sự việc đã thay đổi rồi”.  

“Nếu như ngài có suy nghĩ khác, tốt nhất là bây giờ nói với ta, nếu không đến lúc đó, không ai cứu được ngài đâu”.  

Đạo lý mà Khánh Mộ Lam hiểu, Kim Phi đương nhiên cũng hiểu.  

Vẫn còn vô số quy tắc hạn chế giữa các quý tộc, nhưng trong thời kỳ phong kiến, hoàng gia là trời, hoàng đế là người không phải tuân theo bất kỳ luật lệ nào.  

Tục ngữ có câu quân như bạn hổ, hoàng đế mà vui, một lời cũng có thể khiến cho thư sinh nghèo khó thăng quan tiến chức nhanh chóng, hoàng đế mà không vui, phất tay một cái cũng có thể khiến cho một gia tộc vô cùng hưng thịnh tan biến trong nháy mắt.  

Trên thực tế, với tư cách là một quý tộc, mặc dù là nam tước thấp nhất nhưng Kim Phi cũng có thể trực tiếp cống nạp cho hoàng đế.  

Chính vì không muốn dính líu quá nhiều đến hoàng thất nên Kim Phi mới nhờ Khánh Mộ Lam, thông qua Khánh phi.  

Bình luận

Truyện đang đọc