XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Nhưng đáng tiếc Đường Đông Đông và Đường Tiểu Bắc trên đường tới thôn Quan Gia thì gặp phải sói núi, hai người bị tách ra, chỉ có một mình Đường Đông Đông tới được làng Quan Gia.  

Sau đó Đường Đông Đông nghe ngóng khắp nơi nhưng vẫn không tìm được em họ, sau đó vô tình biết tin người nhà họ Đường bị nhà họ Chu bán tới Tây Xuyên, kết quả trên đường gặp phải thổ phỉ, khi quan binh tới thì không còn một ai sống sót cả.  

Cô ấy vốn tưởng rằng mình không còn người thân nào nữa, ai ngờ đột nhiên lại biết tin em họ còn sống, sao có thể không kích động cho được?  

“Năm ngoái muội đi qua Xuân Phong lâu, gặp tiểu thư Tiểu Bắc ở đó một lần, nhưng chưa kịp nói gì thì cô ấy đã đi vào rồi”, Tiểu Viện lo lắng nói.  

“Xuân Phong lâu…”  

Đường Đông Đông vừa nghe xong, chân mềm nhũn ra suýt chút nữa thì ngã xuống đất.  

“Tiểu thư!”  

“Đông Đông!”  

Tiểu Viện và Quan Hạ Nhi đồng thời đưa tay ra đỡ lấy Đường Đông Đông.  

Kim Phi thở dài, một dấu vết lo lắng hiện lên trong mắt y.  

Xuân Phong lâu, chỉ cần nghe tên là biết là thanh lâu.  

Người thân duy nhất lại sa ngã đến bước đường ấy, việc này khiến cho Đường Đông Đông còn khó chịu hơn là bị giết.  

“Đông Đông…”  

Kim Phi muốn an ủi một chút nhưng lại không biết nên mở lời như thế nào.  

Nhưng khi Đường Đông Đông nghe thấy giọng nói của Kim Phi giống như túm được ngọn cỏ cứu mạng, nắm chặt lấy ống tay áo y: “Phi ca, cầu xin huynh, nhất định phải nghĩ cách cứu Tiểu Bắc… Cô ấy là muội muội của ta… là người thân duy nhất của ta…”  

Từ lúc quen biết đến giờ, Đường Đông Đông vẫn luôn rất bình tĩnh, đây là lần đầu tiên Kim Phi thấy cô ấy căng thẳng như vậy, nói chuyện lắp ba lắp bắp.  

“Đông Đông, đừng lo lắng, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi chuộc thân cho muội muội của muội”.  

Kim Phi chỉ có thể an ủi như vậy.  

“Đúng vậy, chuộc thân cho Tiểu Bắc!”  

Đường Đông Đông lau nước mắt, chuẩn bị rời đi.  

“Tiểu thư, e là tỷ không thể chuộc thân cho tiểu thư Tiểu Bắc được đâu…”  

Tiểu Viện lo lắng kéo tay Đường Đông Đông.  

“Vì sao?”  

“Ta nghe nói tiểu thư Tiểu Bắc là một trong những người nổi tiếng nhất của Xuân Phong lâu, lại biết thư pháp và hội họa, Xuân Phong lâu muốn tỷ ấy tranh giành vị trí hoa khôi”.  

“Cạnh tranh hoa khôi?”  

Nước da Đường Đông Đông vừa mới khôi phục một chút, lại tái nhợt đi. 

Bình luận

Truyện đang đọc