CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Edit: Aya Shinta

Lúc Lăng Vu Đề đến thế giới nhiệm vụ cũng cảm thấy xung quanh rất yên tĩnh, cô mở mắt ra nhìn xung quanh.

A... Hiện giờ cô đang ở trong một gian phòng có phong vị cổ xưa. Phòng rất lớn, chỗ nào cũng hiển lộ hết xa hoa!

Xem ra, nhiệm vụ lần này của cô là ở thế giới cổ đại.

Lúc này, trời bên ngoài đã sáng choang, nhưng thân thể này vẫn rất buồn ngủ, hình như là vừa mới chuẩn bị ngủ vậy.

Cô nhắm mắt lại, vừa vặn lúc này không có ai đến, cô tiếp nhận ký ức cùng nội dung vở kịch rồi nói sau - -

Hai giờ sau - -

Lăng Vu Đề đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt sáng như ánh đèn pha!

Thế giới nữ tôn đấy!

Nữ tôn nam ti đấy!

Quả thực cô tràn ngập chờ mong với thế giới này đấy!!!

Cho tới bây giờ, cô từng đi tới thế giới hiện đại đề cao việc nam nữ bình đăng; thế giới kẻ mạnh đứng đầu mà con người, vampire và người sói cùng tồn tại; thế giới cổ đại nam tôn nữ ti, tuy có thế giới cổ đại đặc biệt là không có xem thường nữ tử nhiều lắm.

Chời ơi! Có thể đến thế giới nữ tôn - nơi mà nữ tử đứng đầu, cô thật sự rất kích động có được hay không ~

Ách... Có điều trong thế giới tiểu thuyết này, mấy nam tử ưu tú trong kịch tình mà cô chứng kiến đều là nam chủ mà!

Nam phụ ở đâu?

Kiểm tra đối tượng công lược được chỉ định của mình, Lăng Vu Đề chớp mắt. Hóa ra không phải không có nam phụ mà là phân lượng cùng tỉ lệ xuất hiện cứ như là bia đỡ đạn vậy!

Cô hơi nhíu mày, nam phụ này... không biết nên nói là dễ hay khó công lược đây.

Trở mình, quấn chăn tàm ti quanh người rồi chuẩn bị ngủ.

Sắp hừng đông thì nguyên thân mới đi ngủ, cô tiếp thu nội dung vở kịch cùng ký ức đã lãng phí nhiều thời gian như vậy, ngủ trước rồi tính sau.

Trời đất bao la, ngủ là to nhất - -

Sau khi đêm xuống, phố Vị Ương của Đô thành khác với vẻ tĩnh lặng vào ban ngày.

Nơi này đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đều treo đèn lồng màu đỏ, hồng nhạt, màu tím... Đâu đâu cũng có thể thấy được nữ tử nhà giàu kết bạn đi thành nhóm.

Mà bên ngoài một vài cái "XX quán" "XX viện" sẽ có một vài nam tử thanh tú ăn mặc mát mẻ đang tươi cười chào khách, thỉnh thoảng còn có thể lôi kéo các nữ tử đi ngang qua vào quán.

Nơi này hàng đêm sênh ca, vô cùng náo nhiệt.

Mà nơi náo nhiệt nhất nằm trên đoạn đường tốt nhất của phố Vị Ương với diện tích lớn nhất, trang trí sang trọng xa xỉ nhất – Phi Nguyệt quán.

Lăng Vu Đề tay chống cằm, lười biếng đánh giá nữ tử ngồi đối diện mình.

"Này ~ ta nói Lăng lão bản, cô có thể đừng nhìn ta như vậy không? Cô lại nhìn ta, nhìn nữa thì ta sẽ ăn luôn cô đấy ~"

Đào Tiểu Thương quả thực đang bị một nữ tử đẹp đến kì cục nhìn chằm chằm!

Phải biết rằng, nàng cũng không có khuyết điểm gì, chỉ là bất kể ở thế giới hiện đại hay thế giới nữ tôn này, Đào Tiểu Thương không có chút năng lực chống đỡ với những người đẹp!

Đặc biệt là khi đối mặt với Lăng Vu Đề, nàng sẽ bắt đầu hoài nghi rằng xu hướng tình dục đặc biệt bình thương của mình lại đột nhiên trở nên không bình thường!?

Lăng Vu Đề ngồi thẳng người, không nhịn được mà chà chà cánh tay. Giời ạ! Nữ chủ à, một cô gái như cô mà nói như vậy với một cô gái khác có thật sự ổn không!?

Tuy rằng nguyên thân này thực sự rất đẹp, mặt mũi vốn xinh xắn diễm lệ lại tự mang thêm khí chất quyến rũ xinh đẹp. Người ngoài còn cho nàng ấy một biệt hiệu là "Yêu tinh khuynh thành". Nếu nàng ấy mà là nam tử, nhất định sẽ khiến tất cả kẻ có quyền có thế vì tranh cướp nàng mà thiên hạ đại loạn!

Đào Tiểu Thương thấy rằng, tướng mạo khí chất của Lăng Vu Đề mà ở hiện đại thì chính là một ngự tỷ bá đạo!

Đáng tiếc rằng, trong kịch tình thì nguyên thân cũng chỉ là người qua đường mà thôi ~

"Ăn ta? Thôi đừng, hay là cô đi ăn vị hôn phu của mình – Thất hoàng tử đi!" Chất giọng của nguyên thân hơi khàn khàn, cỏ vẻ lười nhác nhưng không khó nghe.

Vừa nhắc tới vị hôn phu kia, Đào Tiểu Thương cũng muốn trợn trắng mắt. Vị hôn phu ngạo kiều đến không chịu nổi, nàng muốn tránh xa được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!

Thân phận của thân thể này cái gì cũng tốt, chỉ là có tên hôn phu chết tiệt kia!

"Đúng rồi, mấy ngày nay có thêm một vài kịch bản để biểu diễn, chuyện làm ăn tốt lên nhiều đúng chứ?" Đào Tiểu Thương chớp mắt, lảng sang chuyện khác.

Lăng Vu Đề ừ một tiếng, bưng chén rượu người hầu đã rót cho mình lên, uống một hớp, sau đó dời tầm mắt đến đài cao đang diễn kịch ở lầu dưới.

Bộ kịch bản kia có tên là "Lam sắc sinh tử luyến", có bốn bộ khúc, chính là nam nữ chủ ngược luyến tình thâm, nội dung vở kịch cũng là máu chó đủ kiểu.

Lăng Vu Đề biết, đó là do nữ chủ Đào Tiểu Thương sao chép từ phim truyền hình hiện đại xuống. Ngoại trừ câu chuyện này, còn có thêm rất nhiều phiên bản nữa.

Có vầng sáng nữ chủ chiếu tới, những câu chuyện này đều được hoan nghênh đúng như dự liệu.

Mà tất cả mọi người cũng không biết rằng người biên lại những câu chuyện trên là con gái của đại hoàng thương hiện giờ - Đào Tiểu Thương.

Người ngoài cho rằng Đào Tiểu Thương thường đến Phi Nguyệt quán là để phong lưu, thực ra còn có một chút cũng là vì nàng là cổ đông của Phi Nguyệt quán.

"Vậy hoa hồng chia cho ta cũng có thể nhiều hơn chút chứ?"

Thấy ánh mắt tham tài trên gương mặt nhỏ của Đào Tiểu Thương, Lăng Vu Đề lại không nhịn được mà lườm một cái. Hết cách rồi, nguyên thân thích trợn trắng mắt với Đào Tiểu Thương nhất, cô cũng bị ảnh hưởng một tẹo!

Nhắc đến mới nhớ, nữ chủ Đào Tiểu Thương từ thế giới hiện đại xuyên tới thế giới nữ tôn này, người bạn nữ giới đầu tiên mà nàng ấy quen biết chính là nguyên thân!

Cũng may tính tình Đào Tiểu Thương rất thoải mái sáng sủa, không phải là loại hình tiểu bạch thỏ. Cũng không phải là cô ghét nữ chủ này, chỉ là nàng ấy có vẻ thích quản chuyện không đâu...

Nhưng mà chỉ cần nàng ấy không cản trở cô công lược nam phụ là tốt rồi!

"Đến cùng có thêm hoa hồng hay không? Cô nói đến cùng coi thêm hay không thêm!?" Thấy nãy giờ mà Lăng Vu Đề vẫn không nói gì, Đào Tiểu Thương không chịu được.

"Cô nói xem con gái đại hoàng thương như cô, còn thiếu chút hoa hồng này của ta hay sao?"

Nếu mà Đào Tiểu Thương sống ở Đào gia không tốt hoặc gì đấy, Lăng Vu Đề cảm thấy thêm một chút cũng chẳng xá chi.

Nhưng mà Đào Tiểu Thương là nữ nhi duy nhất của Đào gia, trong tương lai thì toàn bộ Đào gia đều là của nàng ấy, nào có thiếu tiền!

Đào Tiểu Thương nhún vai, ra vẻ bất đắc dĩ: "Hết cách rồi, bình sinh yêu nhất hai thứ: Một là sắc đẹp, hai là tiền bạc ~"

Cô không chịu nổi mà lắc đầu một cái: "Biết rồi biết rồi, đến lúc đó chia thêm cho cô một phần hoa hồng!"

Lăng Vu Đề liền đứng lên: "Được rồi, ta còn có việc, cô tùy ý!" Nói xong, cô cũng không để ý đến Đào Tiểu Thương nữa mà trực tiếp ra khỏi phòng gian, sau đó tới thang gác rồi đi lên lầu.

Phi Nguyệt quan có tổng cộng năm lầu. Lầu một là phòng khách; lầu hai là phòng ngăn cho mấy vị quý nhân, quan to muốn xem biểu diễn mà lại không muốn lộ diện; lầu ba là nơi để cho những người muốn ngủ lại, đương nhiên, cũng là nơi ở của những tiểu quan.

Lầu bốn là phòng tài vụ cùng với nơi tiếp khách của Lăng Vu Đề.

Aya: Cảm tưởng của các bạn sau khi thấy tựa đề thế giới ~ Mình đã nói là Hội trưởng đại nhân sẽ không vui đâu *cười trộm*

Bình luận

Truyện đang đọc