CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Edit: Aya Shinta

"Nhà người khác? Vậy cậu là nhà ai?"

Lăng Vu Đề hỏi chuyện, làm An Vũ Trạch vốn dĩ có chút tức giận sửng sốt một chút.

Phải nha, Phó Thời Cảnh là nhà người khác, vậy cậu lại là nhà ai?

Thấy An Vũ Trạch không nói lời nào, Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc nhìn cậu.

"Tiểu Trạch cậu, là đang ghen sao?" Lăng Vu Đề hỏi.

An Vũ Trạch như là bị nước sôi làm bỏng tay, lập tức liền buông bàn tay đang ôm mặt Lăng Vu Đề ra, hai chân còn đồng thời lui lại mấy bước: "Cái kia, thời gian cũng không còn sớm, tôi đi trước..."

Nói xong, An Vũ Trạch bỏ chạy cũng rời khỏi phòng Lăng Vu Đề.

Nhìn bóng dáng An Vũ Trạch rời đi, Lăng Vu Đề vốn dĩ muốn đuổi theo lại cảm ứng được An Vũ Trạch cho cô thêm 10 mười điểm hảo cảm.

Chín mươi điểm hảo cảm, xem ra rất nhanh liền hoàn thành nhiệm vụ!

Chờ Lăng Vu Đề đi ra ngoài, An Vũ Trạch đã sớm lặn mất tăm, mà Điện Hạ còn ở lại.

Một người một mèo nhìn nhau tới mười giây, Lăng Vu Đề chu chu miệng: "Vậy tối hôm nay Điện Hạ ngủ cùng chị nha."

"Meo meo meo ~" Điện Hạ vui sướng kêu vài tiếng, sau đó tự giác nhảy tới trên giường Lăng Vu Đề vừa mới trải xong.

Lăng Vu Đề nhìn bộ lông sạch sẽ xù xù của Điện Hạ một cái, sau đó cầm áo ngủ đi toilet tắm rửa.

Nằm ở trên giường, Lăng Vu Đề có chút không ngủ được.

An Vũ Trạch có chín mươi điểm hảo cảm với cô, hẳn là xem như thích đi.

Thoạt nhìn An Vũ Trạch đối với Tô Bạch Vũ chỉ có một ít hảo cảm mà thôi, cũng không tính là thích.

Như vậy nếu lúc này cô thổ lộ với An Vũ Trạch, tỷ lệ thành công hẳn là rất cao nhỉ.

Còn kém 10 điểm hảo cảm, đến lúc đó, cô phải lấy phương thức gì rời khỏi An Vũ Trạch, rời khỏi thế giới này đây?

Bởi vì vấn đề này, Lăng Vu Đề trằn trọc khó ngủ.

Năm giờ sáng hôm sau, Lăng Vu Đề đã bị Tô Bạch Vũ kêu lên từ trên giường, sau đó cùng đi giáo trường.

Sau khi dọn khỏi nhà Phó Thời Sâm thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy anh, Phó Thời Sâm cũng không có biểu hiện không vui, anh thấy Lăng Vu Đề thì giống như bình thường mà chào hỏi cô, nói chuyện phiếm gì đó.

Tô Bạch Vũ phân Lăng Vu Đề tới đội Phó Thời Sâm, làm quen với người trong đội ngũ một buổi sáng. Bởi vì Lăng Vu Đề tốt tính, lại có nhan giá trị. Cho nên đa số người trong đội vẫn rất thân thiện với Lăng Vu Đề.

Giữa trưa khi ăn cơm thì Tô Bạch Vũ đột nhiên nói có một cái nhiệm vụ, đại khái phải rời khoảng hai ba ngày, thành phố L có một cái kho lúa lớn, yêu cầu phái mấy đội đi vận chuyển lương thực.

Một đội của Phó Thời Sâm đã được an bài trong đó, đội ngũ dị năng giả tổng cộng có mười tiểu đội, mỗi một tiểu đội có hai mươi thành viên.

Bao gồm một đội mà Phó Thời Sâm dẫn dắt, tổng cộng năm tiểu đội, đi đầu tự nhiên là Tô Bạch Vũ.

Ngày thường làm nhiệm vụ cũng không cần phải vì một nhiệm vụ mà năm tiểu đội nhiều người như vậy, chỉ là nghe nói thành phố L có zombie dị năng cấp cao, đã có không ít dị năng giả của căn cứ đã vong mạng tại thành phố L.

Nếu không phải cái kho lúa kia thật sự quá mê người, cũng sẽ không có nhiều người trước ngã xuống, sau tiến lên đi chịu chết như vậy.

Nếu căn cứ Nam Thành thu được tin tức này, Tô Bạch Vũ cùng Phó Thời Cảnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.

Được Tô Bạch Vũ công bố tin tức nhiệm vụ, tay cầm đũa của Lăng Vu Đề ngừng lại, đồ ăn trên đũa đều rơi trên bàn.

Thấy An Vũ Trạch cùng Phó Thời Sâm đều quan tâm nhìn mình, Lăng Vu Đề vội vàng gục đầu xuống, che dấu hoảng loạn nơi đáy mắt.

Trong cốt truyện, đã nhắc tới nhiệm vụ lần này.

Nhiệm vụ lần này, chẳng những sẽ làm An Vũ Trạch bại lộ dị năng không gian của mình. Vẫn là cốt truyện miêu tả bạo kiếp lớn nhất trong mạt thế, cũng là làm An Vũ Trạch gặp phải bạo kiếp.

Thành phố L là một thành phố biển, nơi đó không chỉ có một cái kho lúa lớn, cũng không chỉ có một zombie dị năng cấp cao trấn thủ.

Nơi đó là bắt nguồn của mạt thế, nơi virus phát tán làm nhiều người như vậy bị cảm nhiễm biến thành zombie.

Ở trong kho lúa lớn, còn có một thành phố ngầm, đó là một cái căn cứ thực nghiệm.

Lương thực ở đó tiếp cận gần nhất với virus phát tán từ căn cứ thực nghiệm, cho nên cũng cảm nhiễm virus.

Cho dù mang lương thực về cũng không thể ăn, bởi vì những người ăn lương thực đều sẽ cảm nhiễm virus biến thành zombie, dù là dị năng giả cũng không ngoại lệ.

Lúc trước lương thực được vận chuyển trở về, Phó Thời Cảnh đã hạ lệnh phát xuống.

Chẳng qua cũng may lúc ấy chỉ phát một phần, còn lại đều được tồn trữ.

Lúc ấy căn cứ Nam Thành có rất nhiều người đều cảm nhiễm virus biến thành zombie, Phó Thời Cảnh cùng Tô Bạch Vũ tiêu phí sức lực rất lớn mới xử lý xong sự kiện kia!

Mà bạo kiếp kia, là bởi vì lúc ấy Tô Bạch Vũ đi vận chuyển lương thực rời khỏi, chạm đến chốt mở che giấu căn cứ thực nghiệm của kho lúa.

Căn cứ thực nghiệm mở ra, bị một người chạy nạn gặp được.

Bọn họ cho rằng bên trong còn có lương thực, cho nên liền đi vào.

Kết quả liền đánh thức người biến thành zombie đầu tiên, cũng là tiến sĩ nghiên cứu virus zombie.

Một con vua zombie lý trí hoàn toàn rõ ràng, năng lực vô cùng cường đại.

Vua zombie sở dĩ sẽ nghiên cứu virus zombie, chính là bởi vì hắn chán đời, cho nên sau khi tỉnh lại thì vua zombie không ngừng phá hoại căn cứ nhân loại.

Đầu tiên hắn bắt đầu từ căn cứ nhỏ, sau đó chậm rãi bắt đầu phá căn cứ lớn.

Căn cứ Nam Thành, chính là căn cứ lớn đầu tiên mà hắn phá hoại.

Lúc ấy mấy chục vạn zombie vây thành, toàn bộ zombie cấp cao bị vua zombie triệu hoán qua.

Một lần đó, căn cứ Nam Thành tổn thất rất nhiều dị năng giả, ngay cả Tô Bạch Vũ cùng Phó Thời Cảnh cũng suýt nữa bỏ mạng.

Phó Thời Sâm chặt đứt một cánh tay, An Vũ Trạch tiêu hao dị năng ngự thú quá mức để đối kháng với zombie cấp cao.

Thấy vua zombie muốn tự bạo để giết chết Tô Bạch Vũ cách hắn gần nhất, An Vũ Trạch cùng một nam phụ khác, con trai căn cứ trưởng Bắc Thành cùng nhau hy sinh chính mình, cứu Tô Bạch Vũ.

Thân thể Lăng Vu Đề có chút phát run, là một người đọc đã xem cốt truyện của tiểu thuyết, cô cảm thấy tình hình ngay lúc đó thật sự quá kinh tâm động phách, quá chấn động!

Điều duy nhất mà hiện tại cô có thể nghĩ đến, chính là ngăn cản!

Ngăn cản Tô Bạch Vũ đi thành phố L, ngăn cản bọn họ đi vận lương!

Nhưng, không nói Tô Bạch Vũ có thể coi lời nói của cô là chuyện đùa.

Liền tính cô thành công ngăn cản Tô Bạch Vũ đi thành phố L, vậy cũng sẽ có người của căn cứ khác đi thành phố L.

Đến lúc đó khó bảo toàn việc trong lúc vô ý thì bọn họ lại đánh thức vua zombie kia!

Cho nên, cô không thể ngăn cản, không thể!

Có lẽ, có lẽ cô có thể mượn cơ hội này, thừa cơ giết chết vua zombie.

Đến lúc đó, không phải có thể miễn đi bạo kiếp kia hay sao!!

Những cái căn cứ nhỏ đó sẽ không bị giết, như vậy nhiều nhân loại cũng sẽ không chết!

Ừ, chính là như vậy!

Lăng Vu Đề quyết định xong thì gật gật đầu thật mạnh, liền tính là vì những nhân loại này, hay vì An Vũ Trạch, cô cũng nhất định phải thừa cơ vua zombie chưa tỉnh lại, giết hắn!

"Lăng Vu Đề!"

"Lăng Vu Đề!"

"A? Chuyện gì Tô đội trưởng?!"

Bình luận

Truyện đang đọc