CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Mới đầu nhìn Lăng Vu Đề, tính tình khả năng sẽ có chút nóng này, nhưng mà bệnh công chúa? Hẳn là...... Không có!

Trong suy nghĩ của Tô Vực, bệnh công chúa bệnh chính là kiêu ngạo!

Ở siêu thị, Lăng Vu Đề lại có thể mặt không đổi sắc cầm lấy miếng thị heo còn đang chảy máu đầm đìa thì một chút cũng không thấy kiêu ngạo gì cả!

Lăng Vu Đề làm rất nhanh, chưa tới 1 tiếng liền làm xong 4 mặn 1 canh.

Một tô canh sườn heo nấu củ mài, một dịa rau trộn dưa chuột, một dĩa gà chiên, một ít măng tây xào lại thêm một ít rau.

Chừng này mà chỉ có hai người ăn thì có hơi nhiều, đều là cơm nhà bình dân, Lăng Vu Đề cũng không rõ Tô Vực có yêu thích hay không nữa.

Nhưng mà nàng đối với khả năng nấu nướng của mình, vẫn luôn rất tự tin!

Đem đồ ăn đều đặt lên trên bàn, Lăng Vu Đề vừa múc canh vừa kêu Tô Vực: "Tô Vực, cơm làm xong rồi, đi rửa tay rồi ăn cơm thôi."


Tô Vực lúc đó đang xem lại ảnh chụp về những bài weibo trước đây mà Lăng Vu Đề đăng, những hình ảnh này do ai đó chụp lại, đều đã lan truyền rất xa trên Weibo. Lúc Lăng Vu Đề kêu hắn, hắn đã gần xem xong rồi.

"Được, tới đây" Lên tiếng trả lời Lăng Vu Đề, lại từ trên sô pha đứng lên hướng nhà ăn đi đến.

Nhìn cảnh Lăng Vu Đề múc canh, Tô Vực đột nhiên nhớ tới cảnh phim truyền hình mà hắn cùng cháu trai xem lúc trước.

Chính là cảnh thê tử làm xong cơm, gọi trượng phu của mình rửa tay ăn cơm.

Cái hình ảnh trong đầu cùng hình ảnh trước mặt cũng thật phù hợp!

Múc canh xong lại thấy Tô Vực vẫn đứng đó nhìn, nàng đứng thẳng, đôi tay chống nạnh nhìn hắn: "Sao vậy? Còn không đi rửa tay đi?!"

Tô Vực phục hồi tinh thần, cười gật đầu: "Ừ, liền đi đây."

Rửa tay xong đi ra tới, Tô Vực ngồi xuống phía đối diện Lăng Vu Đề.


Tô Vực từ nhỏ được dạy rất tốt, thời điểm ăn cơm tuyệt đối không nói chuyện, động tác lại ưu nhã.

Lăng Vu Đề lúc ăn cơm cũng không thích nói chuyện, hai người liền như vậy yên lặng dùng cơm.

Trừ bỏ tiếng chén đũa va chạm, toàn bộ biệt thự, đều có vẻ rất an tĩnh!

Cơm nước xong lúc sau, Lăng Vu Đề mới hỏi Tô Vực: "Thế nào? Có hợp khẩu vị không?"

Tuy rằng là hỏi như vậy, nhưng là Lăng Vu Đề đã biết rõ đáp án rồi!

Bởi vì vốn dĩ nàng cho rằng đống đồ ăn này sẽ ăn không hết...... Thế nhưng lại bị bọn em toàn bộ quét sạch!

Tô Vực thỏa mãn cười gật đầu: "Hợp, ăn rất ngon!"

Ngày thường hắn ăn cơm đều là chỉ ăn một chén cơm, chính là hôm nay hắn không chỉ có ăn hai chén cơm, còn uống thêm hai chén canh!

Không nghĩ tới Lăng Vu Đề là một thiên kim đại tiểu thư, thế nhưng khả năng nấu nướng lại tốt như vậy!


Nhớ tới những tin tức vừa thấy trên Weibo kia, Tô Vực nhìn Lăng Vu Đề: "Ngươi tốt như vậy, sao bạn trai ngươi lại chia tay ngươi?"

Bởi vì nhìn mấy bài đăng kia đều là những ngày gần đây, đến hôm nay Lăng Vu Đề mới xóa đi nên Tô Vực biết người đưa ra lời chia tay, khẳng định không phải là Lăng Vu Đề!

Nghe thấy câu hỏi này, Lăng Vu Đề vừa mới đứng lên chuẩn bị thu thập chén đũa liền dừng một chút.

Nàng sắc mặt đột nhiên liền trở nên có chút không ổn, trong ánh mắt thậm chí lộ ra khổ sở.

Tô Vực hơi há mồm, liền muốn nói xin lỗi, hắn đáng ra không nên thẳng thừng hỏi một câu hỏi làm người khác đau lòng như vậy!

Lăng Vu Đề chớp nhanh đôi mắt, đem ngấn lệ che dấu.

Nàng kiêu ngạo nâng cằm lên: "Bị chị họ ta cướp đi rồi, nhưng mà không sao, nam nhân như vậy bổn tiểu thư không thiếu đâu!"
Nói xong, nàng liền có chút hoảng loạn thu thập chén đũa, dường như chạy trốn phòng bếp.

Mặc dù Lăng Vu Đề biểu hiện ra vẻ mặt không thèm để ý nhưng Tô Vực vẫn là có thể nhìn ra nàng ' để ý ' và ' khổ sở '.

Tô Vực thật sự rất áy náy, cũng rất đồng cảm với Lăng Vu Đề!

Ngày thường lúc không có công việc, Tô Vực ngoài sáng tác ca khúc, còn có một sở thích khác.

Đó chính là đứa cháu 13 tuổi xem các loại phim truyền hình cẩu huyết!

Trong cốt truyện, những nữ nhân cướp nam nhân của người khác, đều là những nữ nhân xấu, tâm tư thâm trầm!

Mà lúc Lăng Vu Đề câu kia xong, Tô Vực tự mình tưởng tượng ra một cốt truyện đặc biệt cẩu huyết.

Khổng Thư Hàng và Thẩm Mạn Hi, tự động bị Tô Vực mang lên tội danh ' nam phụ tra nam ' và ' nữ phụ tâm cơ'!
Mà Lăng Vu Đề, là vị 'nữ chủ' vừa thiện lương lại kiên cường ...

Nếu Lăng Vu Đề biết Tô Vực suy nghĩ như vậy đoán chừng liền cười đến đau bụng!

Tuy rằng đây là hiệu quả mà nàng muốn đạt tới, chính là làm Tô Vực đối với Thẩm Mạn Hi không có ấn tượng tốt gì cả.

Để Tô Vực tự suy đoán, so với việc Lăng Vu Đề bịa chuyện với hắn về Thẩm Mạn hiệu quả tốt hơn nhiều!

Nếu Lăng Vu Đề bịa chuyện, chưa biết chừng ngày nào đó Tô Vực sẽ lại gặp Thẩm Mạn Hi!

Nếu Tô Vực phát hiện Thẩm Mạn Hi theo lời Lăng Vu Đề nói cùng Thẩm Mạn Hi hắn nhìn thấy hoàn toàn không giống nhau, vậy thì liền hỏng bét rồi!

Không phải Lăng Vu Đề đối với chính mình không tự tin, mà công nhận Thẩm Mạn Hi chính là một cô gái không tồi!

Cho nên vì nên bịa chuyện vẫn là tốt nhất!
Lăng Vu Đề cầm chén bỏ vào máy rửa chén, sau đó lại dọn dẹp phòng bếp một chút.

Tuy rằng mỗi ngày đều sẽ có người giúp việc tới làm sạch sẽ, nhưng Lăng Vu Đề lại không muốn nhìn phòng bếp vốn dĩ đẹp như vậy lại trở nên lộn xộn dơ dáy.

Lăng Vu Đề hoàn toàn không có như Tô Vực tưởng tượng đau khổ buồn rầu, trong lòng Lăng Vu Đề lúc này chính là cao hứng đến độ muốn hát luôn ấy chứ!

Có lẽ vì có phần đồng tình, Tô Vực lúc ăn cơm cho nàng thêm 10 điểm hảo cảm , lúc sau nói xong lời nói lại cho thêm 5 điểm!

Vậy là đã 30 điểm rồi!

Lăng Vu Đề có tự tin buổi tối hôm nay có thể đem độ hảo cảm xoát lên đến 35 điểm!

Thu thập xong liền ra ngoài, Lăng Vu Đề nhìn đến Tô Vực đang ngồi ở trên sô pha: "Ta xong rồi, chúng ta đi thôi?"

Tô Vực đứng lên, xin lỗi nhìn Lăng Vu Đề: "Hôm nào lại cùng ngươi đi dạo nhé, ta vừa nãy đã gọi điện thoại kêu Nặc Kỳ đến đây đón ta rồi."
Tô Vực nghĩ ban nãy mình đã hỏi đến vấn đề làm Lăng Vu Đề tổn thương mà bây giờ nàng vẫn giả vờ mang một khôn mặt vui vẻ khi đối mặt với hắn....Tô Vực càng thêm áy này lại muốn đối xử với nàng nồng hậu thêm một chút!

Lăng Vu Đề ngẩn người, che giấu thất vọng ở trong lòng, gật gật đầu: "Vậy được rồi, ngươi đã nói địa chỉ nhà ta cho Nặc Kỳ?"

"Ừm, lúc tới ra có nhìn địa chỉ." Hắn là không nhớ rõ đường, nhưng lại hắn nhớ rất rõ số nhà.

Phải biết rằng, trừ nhớ đường, trí nhớ Tô Vực vẫn là phi thường tốt!

Thời còn đi học, trừ môn địa lý...... Tô Vực môn nào cũng full điểm.

Tốc độ của Nặc Kỳ rất nhanh, lúc Lăng Vu Đề tiễn Tô Vực ra cửa, Nặc Kỳ còn dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng một cái!

Trước lúc Tô Vực rời đi, Lăng Vu Đề cũng không có quên cùng Tô Vực trao đổi phương thức liên lạc.
Tô Vực chưa bao giờ cho những người khác phương thức liên lạc của mình lại rất hào phóng liền cho Lăng Vu Đề, hơn nữa còn bảo nàng có thể tùy ý liên lạc với hắn!

Bình luận

Truyện đang đọc