Người có thể sinh ra hai đại mỹ nam như Từ Cảnh Niệm và Cố Cảnh Thần thì sao có thể kém được!
Lăng Vu Đề có cẩn thận quan sát biểu cảm của Bạch phu nhân khi nhìn thấy Từ Cảnh Niệm, tuy rằng che giấu rất ổn nhưng Lăng Vu Đề vẫn có thể nhìn ra tới vẻ hoảng loạn né tránh nơi đáy mắt bà ta!
Bạch phu nhân chính là đang tránh né Từ Cảnh Niệm!
Xem ra, Lăng Vu Đề đã đoán đúng rồi!
Bạch phu nhân đem tầm mắt đặt xuống Lăng Vu Đề, bà đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cau mày: "Hạ tiểu thư, nhìn thật quen...... Chúng ta có phải đã gặp qua ở nơi nào hay không?"
Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, ngay sau đó mỉm cười lắc đầu: "Không có, trước đây ta chưa từng gặp qua Bạch phu nhân."
Lăng Vu Đề biết, Bạch phu nhân cảm thấy nàng quen mắt hoàn toàn là bởi vì nàng và Hạ Lạc Nghiên lớn lên nhìn rất giống nhau!
Chỉ là bởi vì ăn mặc không giống, khí chất cũng khác biệt, cho nên từ mười phần giống nhau bây giờ cũng chỉ thấy còn sáu phần.
"Không, ta chắc chắn chúng ta đã từng gặp qua!" Bạch phu nhân phi thường khẳng định nói một câu.
Hạ Lạc Tích...... Hạ Lạc......
"Ngươi có phải đang học năm hai khoa Kinh tế của Kinh Đại không?" Bạch phu nhân hỏi.
Bà nhớ rõ bạn gái của con trai bà cũng tên là Hạ Lạc gì đó, tháng trước, bà còn từng gặp qua nữ hài tử kia một lần.
Lăng Vu Đề gật đầu, xem ra Bạch phu nhân đã từng gặp Hạ Lạc Nghiên, hơn nữa đối với nàng ấy còn có chút hiểu biết.
Hơi há mồm, đang muốn nói Hạ Lạc Nghiên là tỷ tỷ của nàng, Bạch phu nhân bên kia đã dùng ánh mắt chỉ trích nhìn nàng.
"Ngươi sao lại có thể như vậy!? Ngươi là bạn gái của Thần Thần, sao ngươi có thể làm hắn bị cắm...cắm..."
Cắm sừng?!
Lăng Vu Đề hơi hơi trừng lớn đôi mắt nhìn Bạch phu nhân, hoá ra người ta đã đem nàng trở thành Hạ Lạc Nghiên rồi!
Bạch chủ tịch ở một bên tuy rằng kinh ngạc, nhưng ông vẫn còn nhớ rõ vừa mới nãy Từ Cảnh Niệm đã giới thiệu, đây là bạn gái của hắn!
Ông phản ứng thực mau, quát lớn Bạch phu nhân, ngăn bà nói tiếp.
Sau đó ánh mắt mang ý xin lỗi nhìn Từ Cảnh Niệm: "Từ tổng không cần để ý, phu nhân nhà ta chỉ là nhận sai người thôi."
Bạch phu nhân cũng biết chính mình mới nãy có chút thất thố, bà nghiêng đầu nhìn Từ Cảnh Niệm, trong ánh mắt minh bạch thể hiện ý nghĩ.
Bà cho rằng, Từ Cảnh Niệm chính là vì trả thù bà, cho nên đã đoạt bạn gái của Cố Cảnh Thần!
Từ nửa năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy Từ Cảnh Niệm, Bạch phu nhân đã nhận ra hắn rồi!
Khi biết thân phận cùng năng lực của hắn, Bạch phu nhân cũng không nghĩ đến chuyện đi lấy lòng Từ Cảnh Niệm mà chỉ muốn tránh né hắn!
Nhận được ánh mắt của Bạch phu nhân, ý cười ở đáy mắt Từ Cảnh Niệm càng gia tăng, hơi thở quanh thân lại càng thêm lạnh lẽo.
"Nghe ý tứ của Bạch phu nhân là đang đem bạn gái độc nhất vô nhị của ta nhận thành người khác?"
Bạch phu nhân hơi há mồm, muốn nói bà căn bản không có nhận sai người!
Cho dù thay đổi kiểu tóc cùng cách ăn mặc, bà cũng đã từng gặp qua Hạ Lạc gì đó một lần rồi, bên tai cũng thường xuyên nghe Cố Cảnh Thần nhắc tới bạn gái.
Sở dĩ xác định Lăng Vu Đề là Hạ Lạc Nghiên, ngoài nguyên nhân hai người lớn lên giống nhau, còn có một nguyên nhân khác chính là Bạch phu nhân đã đem Hạ Lạc Nghiên và Hạ Lạc Tích trộn lẫn thành một người!
"Không, không phải......" Bạch chủ tịch vừa vội vàng muốn giải thích, Lăng Vu Đề đã cắt ngang lời ông.
"Bạch phu nhân xác thật là nhận sai người, ta tên là Hạ Lạc Tích, có lẽ ngươi đã nhận nhầm ta thành tỷ tỷ song sinh của ta, Hạ Lạc Nghiên."
"Tỷ tỷ của ta mới là bạn gái của Cảnh Thần."
Bạch phu nhân cùng Bạch chủ tịch đều giật mình, vốn dĩ Bạch chủ tịch cũng không quá để ý đến đứa con riêng Cố Cảnh Thần kia, cho dù hắn thật sự bị nɠɵạı ŧìиɦ, ông cũng không thèm để ý, cùng lắm cũng chỉ chỉ trích hắn ném mặt mũi của Bạch gia.
Đầu óc ông chuyển thực mau, bạn gái Cố Cảnh Thần bạn gái là tỷ tỷ song sinh của bạn gái Từ Cảnh Niệm!
Nói cách khác, ông có thể thuận tiện có mối liên hệ với Từ Cảnh Niệm!
Nghĩ như vậy, Bạch chủ tịch liền rất cao hứng, bởi vì hắn vẫn luôn muốn cùng Từ Cảnh Niệm tạo quan hệ.
"Hóa ra là như thế sao! Không trách được phu nhân nhà ta cũng sẽ nhận sai người! Thật đúng là có duyên phận!" Bạch chủ tịch ha ha cười.
Bạch phu nhân không nói gì, chỉ nhìn Lăng Vu Đề.
Suy nghĩ của bà cùng Bạch chủ tịch hoàn toàn khác nhau, nếu Hạ Lạc Nghiên cùng Lăng Vu Đề là tỷ muội, khó tránh khỏi Cố Cảnh Thần sẽ cùng Từ Cảnh Niệm có quan hệ!
Ở trong lòng Bạch phu nhân đã quyết định, chờ tiệc rượu kết thúc, nàng liền phải bảo Cố Cảnh Thần cùng Hạ Lạc cái gì Nghiên kia chia tay!
Không thể, tuyệt đối không thể để Từ Cảnh Niệm có cơ hội tiếp cận Cố Cảnh Thần!
Không nói được mấy câu, Từ Cảnh Niệm liền mang theo Lăng Vu Đề đi sang chỗ khác.
"Ta muốn đi ăn cái gì đó!" Lăng Vu Đề kéo Từ Cảnh Niệm, bởi vì giày da đế bằng, cho nên Lăng Vu Đề chỉ có thể ngửa đầu nhìn Từ Cảnh Niệm.
Từ Cảnh Niệm rũ mắt nhìn nàng một cái: "Được, ngươi đi ăn đi, ta......"
"Tích Tích!" Ở cách hai người không xa, có một nữ nhân mặc váy cúp ngực màu trắng bước nhanh tới đây.
Bên người nàng còn có một nam nhân thập phần soái khí.
"Nghiên Nghiên? Sao ngươi lại tới đây?" Lăng Vu Đề nhìn người đã chạy tới trước mặt nàng, vừa nói vừa kéo một cánh tay của Hạ Lạc Nghiên.
Hạ Lạc Nghiên phòng bị nhìn Từ Cảnh Niệm liếc mắt một cái, sau đó nhìn Lăng Vu Đề: "Ta tới đón ngươi trở về......"
Đón nàng trở về?!
Nhìn Cố Cảnh Thần đứng ở phía sau Hạ Lạc Nghiên, Lăng VU Đề có thể suy đoán được Cố Cảnh Thần đã đem thân phận của Từ Cảnh Niệm nói cho Hạ Lạc Nghiên.
"Đêm nay ta không quay về, tiệc rượu xong, ta liền đi chỗ kia của A Niệm......"
"Tích Tích!" Hạ Lạc Nghiên vẻ mặt không dám tin tưởng nhìn Lăng Vu Đề, nàng là muốn đêm không về ngủ sao?!
Cắn cắn môi, Hạ Lạc Nghiên túm tay Lăng Vu Đề muốn kéo nàng đi : "Ngươi cùng ta ra đây, ta có lời muốn nói với ngươi!"
Nhưng một tay khác của Lăng Vu Đề đã bị Từ Cảnh Niệm nắm, khóe miệng hắn mang theo cười, không có buông tay: "Hạ Lạc Nghiên tiểu thư."
Hạ Lạc Nghiên quay đầu nhìn Từ Cảnh Niệm: "Từ tiên sinh hẳn là không ngại việc ta cùng muội muội của mình nói mấy câu chứ?"
"Đương nhiên, không ngại." Từ Cảnh Niệm nhún vai, trước khi buông Lăng Vu Đề ra còn đối nàng nói một câu: "Ta ở chỗ này chờ ngươi."
Lăng Vu Đề gật đầu: "Ừm, ta thực mau sẽ quay về."
Lời còn chưa dứt, Lăng Vu Đề cũng đã bị Hạ Lạc Nghiên túm đi rồi.
Nơi này, chỉ còn lại có Từ Cảnh Niệm cùng Cố Cảnh Thần bốn mắt nhìn nhau.
"Từ tổng."
"Thần thiếu."
Cố Cảnh Thần nhấp môi, Từ Cảnh Niệm khóe miệng mang cười.
Một hồi lâu lúc sau, Cố Cảnh Thần mới mở miệng: "Lạc Tích là một tiểu cô nương đơn thuần, không thích hợp với Từ tổng ngài."
Tốt xấu gì cũng là muội muội của Hạ Lạc Nghiên, mặc dù không muốn đắc tội Từ Cảnh Niệm, Cố Cảnh Thần vẫn quyết định mở miệng.
"A ~" một tiếng cười khẽ, Từ Cảnh Niệm lấy hai ly rượu từ khay của người phụ vụ đi ngang qua, đưa một ly cho Cố Cảnh Thần.
Cố Cảnh Thần dừng một chút, cuối cùng vẫn tiếp nhận chén rượu.
Uống một ngụm rượu, Từ Cảnh Niệm nhìn Cố Cảnh Thần: "Nàng ấy có thích hợp hay không, ta rất rõ ràng. Trước mắt xem ra, nàng ấy thích hợp là người thích hợp nhất. Ít ra, so với Hạ Lạc Nghiên thích hợp hơn nhiều......"
Ánh mắt Cố Cảnh Thần tối sầm lại, hắn vẫn luôn cảm thấy cái tên Từ Cảnh Niệm chỉ vừa gặp qua vài lần này, hình như đối với hắn có địch ý!
Câu nói kia, ẩn ẩn mang theo chút ý tứ khác, làm Cố Cảnh Thần thực bất an.