CÔNG LƯỢC NAM PHỤ

Edit: Aya Shinta

[Thực ra cô muốn tận dụng mọi thời cơ để tăng độ hảo cảm!]

Tiếc là hảo cảm chẳng có bao nhiêu, còn để bụng mình bị đói!!

Dùng bữa trưa ở trong phòng xong, Lăng Vu Đề liền lên giường đi ngủ. Ban ngày ban mặc, không đi ngủ thì chẳng nhẽ muốn đi ra ngoài dạo phố à?

Đối tượng công lược cũng ở chỗ cô, cô còn ra ngoài lắc lư làm gì!?

Vừa ăn no nên nằm trên giường ngủ không được! Bất đắc dĩ, Lăng Vu Đề chỉ đành xem lại nội dung tình tiết của thế giới tiểu thuyết này.

Thực ra nội dung của thế giới này chính là về những cuộc gặp gỡ tình cờ giữa nữ chủ Đào Tiểu Thương cùng năm nam chủ. Lăng Vu Đề đã đọc không ít tiểu thuyết nữ tôn ở các thế giới hiện đại trước đó, rất nhiều nữ chủ xuyên tới thế giới nữ tôn đều là Vương gia Hoàng nữ gì đấy.

Đào Tiểu Thương với thân phận là con gái hoàng thương thế này, quả thật hơi bình thường.

Không có tính khiêu chiến đâu nha!

Sau khi xem xong nội dung vở kịch, Lăng Vu Đề bắt đầu chờ mong có thể đến thời loạn lạc một lần. Thế giới Dân quốc trước đó thì không tính, cũng có ký ức của bản thân cô đâu. Không tính không tính!

Nếu cô về thời loạn lạc, nhất định phải làm một nữ tướng quân mày liễu không nhừng mày râu! Sau đó thống nhất thiên hạ!

Mua ha ha ha ha~

Nằm trên giường lăn qua lộn lại một hồi lâu, thần trí Lăng Vu Đề mới khôi phục "bình thường".

Ăn quá nhiều, cho nên cô không ngủ nổi!

Ngồi dậy khỏi giường, mặc lại áo khoác vào người, cô cũng không chải đầu mà để tóc xõa, sau đó tới thư phòng xem sổ sách - -

Mỗi lần tính sổ, cô đều chia hoa hồng của Đào Tiểu Thương rồi ghi lại, đến cuối tháng rồi mới đưa cho nàng.

Nhắc mới nhớ, bởi vì có mấy "kịch bản" cùng một vài mánh khóe kinh doanh, chuyện làm ăn của Phi Nguyệt quán còn náo nhiệt hơn ban đầu rất nhiều!

Vốn là Đào Tiểu Thương chỉ góp về mánh khóe kinh doanh và kịch bản nên lúc đó, nguyên thân chia hoa hồng là hai phần.

Hôm qua đã đáp ứng rằng sẽ cho Đào Tiểu Thương thêm một phần, vậy cô nói cũng phải giữ lời, dù sao tiền cũng ở trên tay, đủ dùng là được rồi!

Khoảng ba, bốn giờ chiều, những khách nghỉ lại cũng rời đi từ lâu.

Đào Tiểu Thương đã đến, chủ yếu là để tập luyện cho những tiểu quan diễn dịch.

Nghe nam hầu thông báo nàng ấy đã đến, Lăng Vu Đề đang rất nhàm chán nên trực tiếp xuống dưới lầu xem nàng ấy luyện tập.

Mấy ngày nay đang tập một vở kịch mới, vẫn là kịch bản tình yêu máu chó, có điều thưởng thức nhan sắc của các tiểu quan trong quán cũng rất tốt!

Những tiểu quan kia nhìn thấy Lăng Vu Đề tự mình đến xem họ diễn tập, người nào cũng ra sức biểu diễn. Hi vọng Lăng Vu Đề có thể nhìn họ nhiều một chút...

Lăng Vu Đề:... [ Hắc tuyến đầy đầu ]

"Ai, Lăng lão bản, thế nào? Ta dạy tốt đúng chứ?! Tách ~" Đào Tiểu Thương đang nghỉ ngơi giữa sân cười híp mắt tới bên Lăng Vu Đề rồi ngồi xuống, bóc hạt dưa bỏ vào miệng cắn.

"Tách ~ cũng được. Tối hôm nay là diễn được?" Lăng Vu Đề không bận tâm mà cắn hạt dưa.

"Được mà! Bọn họ đều rất nhuần nhuyễn, không thành vấn đề!"

Nhìn vẻ mặt tự hào của Đào Tiểu Thương, Lăng Vu Đề đột nhiên nhếch môi cười trên sự đau khổ của người khác: "Nghe nói, nhà cô sắp lên kế hoạch cho lễ thành hôn của cô rồi nhỉ?"

Đào Tiểu Thương đột nhiễn sững người, sau đó khổ não đỡ trán: "Ôi này, cô đừng nói nữa ~ nói đến là ta phát phiền! Cái gì mà ngày mười chín tháng sau là ngày lành tháng tốt, tốt ơi là tốt! Trời ạ! Thực sự ta không muốn gả... À không, là thực sự không muốn thành thân với nam nhân ngạo kiều kia đâu!"

Sau khi rền rĩ một trận, Đào Tiểu Thương chớp mắt, hiếu kì nhìn Lăng Vu Đề: "A không đúng, sáng sớm mẫu thân mới đề cập chuyện này với ta, sao cô lại biết được?"

"Ta biết đọc tâm, cô tin không?" Lẽ nào muốn cô nói rằng mình biết nội dung tình tiết hay sao trời?!

Đào Tiểu Thương hứ Lăng Vu Đề một cái: "Không nói nữa, dẹp đi!" Nàng không tin Lăng Vu Đề có thuật đọc tâm đâu! Dù sao cũng đâu phải bác sĩ tâm lý ~"

"Ta tính đào hôn..." Đào Tiểu Thương nhỏ giọng lầm bầm.

Lăng Vu Đề ồ một tiếng và không nói gì nữa. Cô biết Đào Tiểu Thương sẽ đào hôn, bằng sao thì sao có thể quen được các nam chủ khác đây!?

Tới lúc này, tình tiết mới bắt đầu chưa được bao lâu. Đào Tiểu Thương cũng chỉ đến thế giới này được hai tháng mà thôi.

Thấy Lăng Vu Đề chẳng hề đoái hoài nên Đào Tiểu Thương còn nói thêm: "Ta muốn đào hôn!" Lần này không phải là "tính" nữa, mà là "muốn".

Lăng Vu Đề liếc nàng một cái: "Vậy cô trốn đi ~" Dẫu sao thì nam nhân ngạo kiều kia sẽ đuổi theo.

"Ừ, chờ ta trở về thì lập tức tính toán đường đào hôn cho cẩn thận!" Có Lăng Vu Đề, Đào Tiểu Thương giống như được cổ vũ, lại càng thêm kiến định với việc đào hôn của nàng!

Lăng Vu Đề nhún vai rồi lại cắn hạt, cô mặc kệ nữ chủ ra sao thì ra~

Đào Tiểu Thương cũng rất tùy hứng, nói đi là đi!

Ngày hôm sau khi Lăng Vu Đề nhận được tin này, khắp kinh thành đang nhao nhao tìm kiếm tung tích của Đào Tiểu Thương!

Nam chủ Thất hoàng tử Lương Hạ còn đặc biệt đến Phi Nguyệt quán tìm cô để dò hỏi tăm tích Đào Tiểu Thương.

"Thật có lỗi quá Thất hoàng tử, thảo dân thật sự không biết tung tích của Đào tiểu thư." Lăng Vu Đề bận quần gấm màu đỏ ngồi ở trên giường nhỏ, hờ hững trả lời.

Lương Hạ một thân cẩm bào xanh ngọc, tướng mạo anh tuấn bất phàm trừng mắt: "Cô thật sự không biết?!"

Lăng Vu Đề giương mắt nhìn Lương Hạ một chút, nếu lấy quan niệm thẩm mỹ của hiện đại, Lương Hạ cao mét tám lăm này tuyệt đối sẽ là nam thần!

Có điều ở thế giới nữ tôn này, hắn sẽ khiến người ta cảm thấy "xấu"!

"À ~ thật sự không biết. Chẳng qua, ta có nghe Đào tiểu thư nói, muốn đi lang bạt giang... hồ!" Lời còn chưa dứt, Lương Hạ đã trực tiếp quay người rời đi.

Há há miệng, mẹ kiếp! Nam chủ không lịch sự đến vậy, có ổn không hả?!

Không vui - -

Sau khi Lương Hạ rời khỏi Phi Nguyệt quán thì hắn chạy thẳng đến Lăng Dương châu. Bởi vì Lăng Dương châu chính là nơi nhân sĩ giang hồ tụ tập nhiều nhất!

Cho dù Phi Nguyệt quán không có Đào Tiểu Thương thì việc làm ăn cũng không bị ảnh hưởng.

Vốn đã có mấy đề xuất của Đào Tiểu Thương, thêm vào việc Lăng Vu Đề cũng đã qua mấy thế giới nên chuyện kinh doanh không những không bị ảnh hưởng, mà còn vì Lăng Vu Đề đưa ra một số món điểm tâm ngọt mới nên càng tốt hơn nữa!

Thời gian nháy mắt trôi đi, mỗi ngày ngoại trừ việc quản lý Phi Nguyệt quán thì Lăng Vu Đề còn thay thuốc cho Diệp Thần Lạc, tăng độ hảo cảm, kiếm cảm giác tồn tại!

Qua một tháng, vết thương của Diệp Thần Lạc đã khỏi hẳn. Mà độ hảo cảm của hắn đối với Lăng Vu Đề từ nửa tháng trước lên được bốn mươi thì cũng chẳng tăng thêm tẹo nào!

Đối với việc này, Lăng Vu Đề đã vắt hết óc mà không có biện pháp nào cả! Không ngờ rằng thiếu niên hở chút là đỏ mặt lại khó tăng độ hảo cảm thế này!

Mấy người nói xem tại sao Diệp Thần Lạc lại ki bo như vậy chứ?! Một tháng qua ngày nào cô cũng tỉ mỉ chu đáo với hắn, sao không thể tăng thêm chút hảo cảm vậy?!

Không thêm tới tám mươi thì cũng phải bố thí tới bảy mươi đi chứ?!

Aya: Nhắc đến ước mơ làm nữ tướng quân của Lăng Vu Đề, mình chỉ biết than thở một hơi... Tác giả, chúng ta bàn chuyện nhân sinh đi!!!

Bình luận

Truyện đang đọc