Edit: Aya Shinta
Vừa ra khỏi phòng Tạ Ức Chi, Lăng Vu Đề liền ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, cạnh cửa.
Dù sao trên mặt đất có trải thảm, mềm lại thoải mái.
Đầu tiên cô cầm di động chơi trò chơi trong chốc lát, sau đó Lăng Vu Đề phát hiện, mặc kệ cô chơi cái gì, thế nhưng đều phải thua không thể nghi ngờ!
Cho nên Lăng Vu Đề vô cùng với cùng mà quyết định, cô không chơi nữa!
Lăng Vu Đề đùa nghịch di động, trong lúc vô tình học cách lên mạng, sau đó phát hiện một cái gì mà Luyến ái Tieba.
Sau đó phát hiện có một loại thiếp gọi là cầu trợ giúp.
Lăng Vu Đề tò mò ấn mở xem, lâu chủ cầu trợ giúp nói: Tui thích một học trưởng, tính cách học trưởng tương đối quái gở, không thích nói chuyện. Ngày thường liền thích ở một mình. Tui muốn theo đuổi học trường, theo đuổi thế nào mới tốt đây?
Quái gở? Tính cách Tạ Ức Chi cũng coi như là quái gở đi?
Nếu có phương pháp tốt, nói không chừng cô còn có thể lấy để công lược Tạ Ức Chi đó?
Vẻ mặt Lăng Vu Đề hưng phấn nhìn di động, ngón cái lướt đi xuống trên màn hình, phía dưới có người trả lời lâu chủ này.
——————
Lầu một
Ai là ngốc cẩu: Lì lợm la liếm, mỗi ngày quấn lấy nói chuyện với cậu ta!
Lâu chủ trả lời Ai là ngốc cẩu: Thật sự có thể chứ? Vậy, tui đi thử chút đi.
Ba ngày sau Lâu chủ trả lời Ai là ngốc cẩu: Không được nha! Hiện tại học trưởng thấy tui liền nhíu mày, hận không thể lập tức tránh tui đi!
Ai là ngốc cẩu trả lời Lâu chủ: Không có khả năng nha, không phải nói nữ truy nam cách tầng mỏng sao? Bạn đều lì lợm la liếm cậu ta, làm sao cậu ta còn tránh bạn? Có phải giá trị nhan sắc bạn quá thấp hay không?
Lâu chủ trả lời Ai là ngốc cẩu: -_-|| tui tuy không phải hoa hậu giảng đường, nhưng cũng là hệ hoa. Người theo đuổi tui không ít, cho nên bạn cho rằng giá trị nhan sắc tui thấp sao?
Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, giá trị nhan sắc cô có thể suy đoán hẳn là diện mạo, cao chính là xinh đẹp, thấp chính là không xinh đẹp.
Kia, cái hoa hậu giảng đường cùng hệ hoa là cái quỷ gì?
Hoa sao? (Tui cũng không biết nốt)
......
Lầu hai
Ái thần tới: Bạn có thể mỗi ngày làm cơm tình yêu cho cậu ta, làm cậu ta cảm thấy được tâm ý của bạn. Sau đó mỗi ngày đều nói với cậu ta em thích anh, hoặc là em yêu anh.
Ai là ngốc cẩu trả lời Ái thần tới: Cơm tình yêu?! Wow, tục khí như vậy!
Ái thần tới trả lời Ai là ngốc cẩu: Tục khí không quan hệ, hữu dụng là được nha!
Lâu chủ trả lời Ái thần tới: ╭(╯^╰)╮ có lẽ sẽ không có cơm tình yêu, bởi vì tui là chuyên gia hắc ám diệu lý...
Ái thần tới trả lời Lâu chủ: Ách... Được rồi, coi như tui chưa nói...
Cơm tình yêu? Kia lại là thứ gì? Hắc ám liệu lý?
Lông mày Lăng Vu Đề đều thắt lại, làm sao cô có thể biết được mặt chữ, lại không thể lý giải những chữ này khi xếp cạnh nhau thì tạo ra ý nghĩa gì vậy hả?
Tốt xấu cô cũng là hệ thống công lược bản thăng cấp, như thế nào mà tựa như tiểu bạch si cái gì cũng không hiểu nha?
Không phải là cái người cách thức hóa hệ thống cô đây, toàn bộ đều cách thức hóa hết đi?!
Thôi, trước không để ý tới vấn đề này, chờ sau khi xem xong thì nghĩ lại có muốn liên hệ Vị diện Hiệp hội hỏi một chút hay không.
......
Lăng Vu Đề nhìn một chút những câu trả lời khác, đa số đều là những thứ vừa nghe liền biết vô dụng.
Khi nàng xem đến phía dưới thiếp, rốt cuộc thấy một câu trả lời.
Lầu ba mươi chín:
Tri tâm tỷ tỷ: Loại hình con gái mỗi người thích là không giống nhau, không phải mỗi tòa băng sơn đều là phải dùng liệt hỏa tình để hòa tan. Bạn có thể chậm rãi làm bạn với cậu ta, khi cậu ta đang an tĩnh làm việc của mình, bạn cũng an an tĩnh tĩnh, đừng quấy rầy cậu ta. Chỉ cần khi cậu ta phục hồi tinh thần lại là cậu ta có thể nhìn thấy bạn tồn tại thì tốt rồi. Bạn có thể dùng thời gian, yên lặng làm bạn với cậu ta, làm cậu ta quen với sự tồn tại của bạn.
Lâu chủ trả lời Tri tâm tỷ tỷ: Cảm ơn, bạn nói rất có đạo lý, tui thử xem đi.
Ba mươi ngày sau Lâu chủ trả lời Tri tâm tỷ tỷ: Cảm ơn Tri tâm tỷ tỷ! Hiện tại tuy học trưởng còn chưa có tiếp thu tui, nhưng đã có chút quen với sự tồn tại của tui, ngẫu nhiên anh ấy còn sẽ chủ động nói chuyện cùng tui đó! Tui tin rằng, một ngày nào đó, học trưởng sẽ tiếp thu tui!
Lăng Vu Đề ngoài ý muốn mà nhướng mày, không tồi nha! Xem ra cái đề nghị của Tri tâm tỷ tỷ rất tốt nha!
Vậy cô có nên cũng thử dùng phương thức như vậy tới công lược Tạ Ức Chi hay không?
Hình như Tạ Ức Chi rất thích an tĩnh, cô ồn ào như vậy, Tạ Ức Chi không phiền cô mới là lạ!
Xem ra cô phải khắc chế một chút mới được, rõ ràng cô có thể có rất nhiều tính cách, vì sao nhẹ nhàng không muốn lại muốn phóng tính cách ồn ào ra tới!
Ừ, Lăng Vu Đề quyết định, dựa theo Tri tâm tỷ tỷ, yên lặng làm bạn.
Dù sao cũng không sợ ai sẽ đoạt Tạ Ức Chi với cô, tuy cô vội vã muốn hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút, nhưng nóng vội sẽ không ăn hết đậu hủ nóng đó sao!
Nghĩ thông suốt thì Lăng Vu Đề lại bắt đầu dạo trong Tieba, thấy được rất nhiều đề tài yêu đương thú vị, thêm được không ít tri thức!
Lăng Vu Đề xem đến nghiêm túc, ngay cả có người đi đến bên người nàng cũng không biết.
"Đề tài yêu đương? Công lược nam thần như thế nào?"
Một giọng nữ ôn hoà vang lên bên tai Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề đột nhiên ngẩng đầu lên.
Bởi vì dùng sức quá mạnh, cho nên ép tới gân trên cổ, đau đến mức Lăng Vu Đề nhe răng trợn mắt.
Chẳng là trong lòng cô hạ quyết tâm không để cho Tạ Ức Chi phiền chán mình, cho nên liền tính là đau, cô cũng không có phát ra âm thanh.
Một bàn tay sờ tới trên cổ Lăng Vu Đề, mềm nhẹ hữu lực bóp: "Ta lại chẳng làm gì con, kích động như vậy làm cái gì!"
Điền Mật buồn cười nhìn Lăng Vu Đề, từ ngày hôm qua khi lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Vu Đề, bà liền rất muốn thân cận cô.
Chẳng qua, Điền Mật có chút tò mò nhìn Lăng Vu Đề: "Một tiểu nha đầu như con, xem cái này làm cái gì? Muốn yêu đương? Hay là có đối tượng muốn theo đuổi?"
Lăng Vu Đề muốn hé miệng, có chút chột dạ lập loè mắt.
Muốn yêu đương? Cũng không phải, nhưng đối tượng công lược hẳn là xem như đối tượng muốn theo đuổi đó sao?
Thế nhưng, cô không có khả năng nói cho Điền Mật, đối tượng cô muốn công lược, không đúng, đối tượng cô muốn theo đuổi chính là con trai của bà ấy đi?!
Thấy Lăng Vu Đề không nói gì, Điền Mật buông Lăng Vu Đề, có chút kỳ quái nhìn Lăng Vu Đề.
Bà đã từng đi qua nhiều thế giới như vậy, gặp qua nhiều người như thế.
Ánh mắt nhìn người vẫn phải có, cái nha đầu trước mắt, vừa mới từ vùng núi xa xôi lại bần cùng đi vào trong thành thị, sao có thể sẽ có đối tượng muốn theo đuổi!
Bà luôn cảm thấy có đôi chỗ không thích hợp.
Điền Mật đứng thẳng thân mình, nghiêng đầu đánh giá Lăng Vu Đề: "Sao lại không nói? Không cần sợ, nói với ta, ta cũng sẽ không chê cười con. Bất quá, con vừa mới mới thành phố J, liền có đối tượng muốn theo đuổi?"
Có a!
"Không có! Con chính là nhàm chán, cho nên mở xem!" Lăng Vu Đề đứng lên, cười cười với Điền Mật.
Ánh mắt của cô thản nhiên, nhìn không ra nửa điểm dấu hiệu nói dối.
Nhưng trực giác Điền Mật lại cảm thấy Lăng Vu Đề có chỗ không thích hợp!
Nhưng mà, Lăng Vu Đề không muốn nói, bà cũng không muốn ép hỏi thật chặt.
Điền Mật nghiêng đầu nhìn nhìn cửa phòng Tạ Ức Chi, mở miệng hỏi: "Tâm tình thiếu gia hôm nay thế nào?"
Thấy Điền Mật không hề hỏi mình, Lăng Vu Đề lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.