SOÁN ĐƯỜNG

Ngu Bài Quân giống như tự nhủ:

- Hoài Nhân phường là do những lão thành Thiên Tân Kiều cư ngụ ở Lạc Dương.

- Bọn họ tuy biểu hiện là dựa vào Trịnh gia nhưng ta biết rõ nhưng lão nhân Thiên Tân Kiều ở Lạc Dương cũng không hẳn là ở dưới trướng Trịnh gia bọn họ nghe một người điều khiển tuy nhiên người đó không ở Hoài Nhân phường mà là trúc viên dưới núi Long Môn.

- Lý huynh đệ ta nói có đúng không?

Tuy đã chuẩn bị nhưng khi Ngu Bài Quân nói toạc thân phận của mình Lý Ngôn Khánh vẫn không khỏi dựng cả tóc gáy.

Hắn trợn mắt hổ lên ngưng mắt nhìn Ngu Bài Quân.

- Ngươi đến tột cùng là người phương nào?

Trong mắt của Ngu Bài Quân hiện ra lệ quang óng ánh:

- Lý huynh đệ ta đề cập tới một người không biết huynh đệ có nhớ được hay không đây.

- Ai?

Ngu Bài Quân cúi đầu xuống trầm mặc rồi khẽ nói:

- Lý huynh đệ có nhớ tới người truyền nghệ cho công tử năm đó ở Lôi Thần Điện tại Nga Mi không?

Lý Ngôn Khánh kinh ngạc đứng lên.

Lúc này hắn rốt cuộc cũng không bình tĩnh được chăm chú nhìn Ngu Bài Quân.

Khuôn mặt của Ngu Bài Quân từ từ mờ mờ trong mắt hắn, sau đó một tướng mạo uy vũ hiện ra trong đầu hắn.

Lôi thần điện...Lý Ngôn Khánh cảm thấy cổ họng chát chát, thanh âm của hắn trở nên run rẩy.

- Ngư sư phụ là gì của ngươi?

Có thể được Lý Ngôn Khánh gọi là sư phụ khắp thiên hạ cũng chỉ có ba người mà thôi.

Trong đó Lý Hiếu Cơ dùng tên giả là Lý Cơ, thu Lý Ngôn Khánh làm đồ đệ có thể tính là người đầu tiên, người tiếp theo là Trưởng Tôn Thịnh mà Lý Ngôn Khánh từng bái làm sư phụ học binh pháp tiễn thuật. Ngoại trừ hai người này có thể được Lý Ngôn Khánh gọi là sư phụ chỉ có nguyên lão khai mở Tùy Đường, thượng trụ quốc nhà Tùy, đại đô đốc Ngư Câu La.

Mùa đông năm Đại Nghiệp thứ mười một Ngư Câu La phụng mệnh chinh phạt Giang Nam nghịch phỉ Lưu Nguyên Tiễn.

Bởi vì GIang Nam tình thế rất nặng Ngư Câu La biết rõ không thể cưỡng ép trấn áp nên từ từ tính kế.

Lúc đó tình huống rất thối nát cộng thêm loạn Dương Huyền Cảm xuất hiện Dương Quảng lần chinh phạt Cao Ly thứ hai không công mà lui, nhu cầu cấp bách là một trận đại thắng ổn định dân tâm, phương pháp từ từ mà tiến của Ngư Câu La dĩ nhiên là không được ủng hộ. Dương Quảng lúc đó sợ nhất là chúng thần làm phản, mà Ngư Câu La lo lắng thế cục hỗn loạn cho nên mượn thương thuyền vận chuyển lương thực, hi vọng có thể đem thê nhi từ Lạc Dương tới, tuy nhiên Dương Quảng biết được hắn lấy cớ Ngư Câu La mưu nghịch tạo phản mệnh cho trước mặt quân lính chém giết sau đó đem một nhà Ngư Câu La giam vào ngục, tịch thu tài sản chuẩn bị chém đầu.

Lý Ngôn Khánh lúc đó vẫn còn ở Thiên Lăng sơn giữ đạo hiếu cho Trịnh Thế An sau khi hắn biết đưới tin tức liền tiến về Lạc Dương, thông qua cửa hàng Hùng Ký ở Hoài Nhân phường liên lạc với Đồng Hoàn cai ngục trong đại lao vụng trộm cứu đi một nhà Ngư Câu La .

Về sau Dương Quảng nhiều mặt tra tìm nhưng không tìm được nơi hạ lạc của người nhà Ngư gia.

Theo thời gian chuyển dời, thậm chí Lý Ngôn Khánh cũng quên đi chuyện này rồi.

Ngu Bài Quân đứng dậy đẩy ghế ra, bỗng nhiên quỳ gối xuống đất, ở trước mặt Lý Ngôn Khánh dập đầu bình bịch ba cái.

- Ngu chưởng quỹ ông... tại sao lại làm như vậy?

Lý Ngôn Khánh vội vàng thò tay đỡ.

Ngu Bài Quân mắt hổ lệ quang lập lòe trầm giọng nói:

- Gia mẫu trước khi lâm chung đã phân phó ngày sau nếu như gặp được công tử thì phải dùng lễ quân thần.

- Chưởng quỹ là.. con của Ngư sư phụ?

- Năm đó gia mẫu sợ rằng chọc phải phiền toái cho nên đã đổi họ Ngư thành họ Ngu dù sao ở Giang Hoài Ngu họ cũng là thế gia vọng tộc không khiến cho người khác hoài nghi.

Ngu Bài Quân này phải gọi là Ngư Bài Quân con của Ngư Câu La.

Nếu như tính toàn bối phận thì hai người ngang hàng.

Lý Ngôn Khánh kéo tay của Ngư Bài Quân kích động nói:

- Ngư đại ca, huynh tại sao lại ở nơi này?

Lúc trước Lý Ngôn Khánh đem Ngư gia cao thấp sắp xếp vào Lĩnh Nam tuy nhiên không phải Ung châu mà là Nha châu nơi đó chính là bản doanh của Phùng thị, Phùng Trí Đại thiếu Lý Ngôn Khánh một nhân tình dĩ nhiên là không từ chối, cộng thêm hôm nay Nha châu thuộc về hải ngoại, tức là đảo Hải Nam ngày nay, thuộc về khu vực của Lý nhân xa hoàng đế cho dù Dương Quảng cũng khó với tay tới.

Ngu Bài Quân nói:

- Vốn chúng ta định đi Lĩnh nam.

Nhưng mà lúc đến Thạch Cổ sơn gia mẫu đột nhiên đổi ý gia mẫu cho rằng lần này có thể tìm đường sống đã gây nhiều phiền toái cho công tử cho nên chúng ta cải biến chủ ý xuyên qua phía tây tới Giang Nam.

- Bên này cũng không khác biệt với Nha châu cho lắm, hơn nữa gia phụ năm đó ở đây từng bình định loạn Lý Liêu có vài bằng hữu có thể phó thác.

Những năm đầu Khai Hoàng Vương Tuyên Nhân làm loạn, lúc đó Ngư Câu La là tướng lãnh nhà Tùy phụng mệnh xuất binh tới khu Việt Tây.

Đoạn lịch sử này Lý Ngôn Khánh cũng không rõ ràng lắm.

Tuy nhiên hắn có thể minh bạch cách nghĩ của Ngư lão phu nhân.

Cho dù Lý Ngôn Khánh từng cứu sống cả nhà Ngư gia, nhưng dù sao cũng là quan viên đại Tùy.

Vạn nhất lúc nào đó Lý Ngôn Khánh sửa lại chủ ý cả nhà Ngư gia sẽ khó bảo toàn tính mạng, cho nên Ngư lão phu nhân xuất phát từ sự an toàn nghĩ cách cải biến hành trình, từ Lĩnh Nam tới Trung Nguyên đường xá xa xôi Lý Ngôn Khánh cùng với Phùng Trí Đại không cách nào liên lạc được với nhau cho nên Lý Ngôn Khánh không rõ nơi hạ lạc của Ngư gia cho lắm.

- Huynh nhận ra ta sao?

Lý Ngôn Khánh kỳ quái hỏi.

Năm đó hắn học nghệ Ngư Câu La nhưng mà không có quá nhiều quan hệ với Ngư gia.

Sau khi từ núi Nga Mi trở về hắn tiến tới Cao Ly tham chiến sau đó ở nhà giữ đạo hiếu cơ hồ chưa từng đi tới Lạc Dương.

Dĩ nhiên cũng không tiếp xúc với Ngư gia.

Ngư Bài Quân cười nói:

- Công tử có lẽ không nhớ được.

Ha ha năm đó công tử và Mạch Tử Trọng ở trong thành kích cúc, Bài Quân cũng theo gia phụ ở đó xem cúc chiến, tuy nhiên khi đó công tử tuổi tác vẫn còn nhỏ so với hiện tại tướng mạo không giống nhau, sở dĩ Bài Quân nhận ra công tử là vì Thẩm Quang.

- Thẩm Quang?

- Ha ha năm đó Nhục Phi Tiên ở trên Thông Xa thị nổi danh Bài Quân lẽ nào không biết.

Hơn nữa Bài Quân còn biết Thẩm Quang là tùy tùng của công tử, tuy mấy năm chưa gặp lại Thẩm Quang nhưng kiếm thuật của Thẩm Quang lại mang khẩu âm của Lạc Dương thì cũng không khó đoán ra ẩn tình, hơn nữa mặc dù công tử tướng mạo biến hóa vẫn nhận ra hình bóng lờ mờ của năm đó, công tử lại nói mình ở Hoài Nhân phường Bài Quân sao không đoán ra được?

Đúng là Thẩm Quang lộ ra sơ hở?

Lý Ngôn Khánh không khỏi ngạc nhiên sau đó lắc đầu cười khổ.

Vốn hắn tưởng rằng Lĩnh Nam không ai biết cho nên cũng không đổi danh tự của Thẩm Quang.

Bình luận

Truyện đang đọc