TÁI SINH DUYÊN: BẠO QUÂN ÔN NHU CỦA TA

“Tình hình ra sao rồi?” Long Phi Ly khẽ nhíu mày.

Tuyền Cơ cảm thấy bàn tay hắn khẽ xoa trên lưng nàng, giống như an ủi nàng, Tuyền Cơ cười khổ, bao nhiêu là thật, bao nhiêu là giả. Nhưng mặc kệ thật giả thế nào, giờ khắc này, nàng chỉ thực sự muốn đó là tốt.

Nghĩ như vậy, lặng lẽ cầm lại tay hắn. Bàn tay to lớn của hắn bao phủ tay nàng.

Có ánh mắt nóng rực nhìn tới cái nắm tay của hai người, Tuyền Cơ cảnh giác nhìn, ánh mắt chăm chú kia nhanh chóng tản ra, dường như là Niên Thiên Xu, Dao Quang , còn có cả…. Niên tướng.

Từ Hi đứng tránh sang một bên, Thôi nữ y tiến lên.

Thôi nữ y chẩn đoán là Niên phu nhân nhiễm phong hàn, lại thêm thương nhớ nương nương, nên bệnh tình nặng thêm, hôm nay nương nương về nhà thăm bố mẹ, bệnh của phu nhân đã đỡ đi rất nhiều, tình hình không còn gì đáng lo ngại.

Tuyền Cơ mơ hồ có một cảm giác, dường như đây không phải là chẩn đoán bệnh của Thôi nữ y, mà là mưu kế của Long Phi Ly. Nhưng nghĩ đến tình trạng của Niên phu nhân cũng không phải là nhẹ, nàng gần gũi nói chuyện với Niên phu nhân, thấy mắt và bụng người di động kém……dù sao Niên tướng cố tình tạo ra, nhất định cũng có trình độ, Niên phu nhân chắc cũng phải chịu không ít khổ cực.

Nhưng hiện tại nàng cũng không bận tâm nhiều lắm, bởi vì muốn…ăn cơm.

Ăn cơm là một việc quan trọng, đánh giá sự tinh tế tao nhã của con người.

Trong lòng Tuyền Cơ cười lạnh, như thế nào cũng không nên sắp xếp Dao Quang ngồi vào bàn ăn.

Niên tướng cười nói, đáng nhẽ ra là định để vài vị huynh đệ và người con cả Thiên Xu bồi hoàng thượng, nhưng hoàng thượng tính tình thích yên lặng, nên mới không gọi mấy vị huynh đệ tới, Thiên Xu cũng ra đế đô tìm kiếm Tụng Đình, nên để nhị tử Khai Dương bồi bên cạnh, nương nương cũng chỉ có Dao Quang là tỷ muội, từ nhỏ tình cảm sâu xa, nên để cho Dao Quang bồi ở một bên.

Tuyền Cơ cười nhạt, còn có phu nhân cơ mà, thật là, một nhà từ đầu tới cuối, chỉ thiếu người ốm đau đang nằm trên giường Niên phu nhân. Trượng phu đối với người hoàn toàn chỉ là lợi dụng.

Trong lòng bất giác buồn, nói:” Đáng tiếc, nương không thể lại đây.”

Niên tướng than nhỏ, gương mặt chùng xuống, mang một chút thê lương, giống như không chịu nổi mà thổn thức, Như phu nhân cùng Dao Quang ở bên cạnh khuyên nhủ.

Khi trên bàn đã được bày ra khoảng bảy, tám món. Niên tướng kính cẩn mời Long Phi Ly bắt đầu ăn,

Long Phi Ly cầm đôi đũa lên, lại buông xuống, hơi trầm ngâm, nói với Từ Hi:” Ngươi mang một vài món nơi này xuống chỗ Niên phu nhân.”

Hắn cười, lại nói với Niên tướng :” Niên phu nhân là mẫu thân Tuyền nhi, trẫm mượn hoa mà kính*, Niên tướng sẽ không để ý chứ.”

điển cố : mượn hoa hiến phật

Niên tướng thở dài:” hoàng thượng nhớ tới , thần cảm kích còn không kịp,”

Tuyền Cơ nhìn sắc mặt Như phu nhân khẽ biến, u ám trong lòng biến mất, Long Phi Ly ngồi bên cạnh nàng, dưới bàn, nàng nhéo nhéo tay hắn, rốt cuộc nhịn không được lặng lẽ vươn tay xuống đầu gối hắn.

Nhiều lần, tay nàng bị hắn nắm lấy.

Khoé mắt nàng lấp lánh, nhìn hắn cười truyện trò với Niên tướng, dưới bàn, tay hắn nhẹ nhàng nắm chặt tay nàng, ngón tay khe khẽ vuốt ve tay nàng, năm ngón tay hắn đan xen năm ngón tay nàng.

Trong lúc này, tâm hồn nàng như bay bổng, lâng lâng đầy say mê.

Lại thấy Long Phi Ly cười hỏi?: “Tụng Đình chưa có tin tức gì sao?”

Niên tướng vội vàng nói: “ Nhi tử vẫn còn đang đi săn thú ở ngoại ô Tây Sơn, Thiên Xu sẽ rất nhanh chóng tìm thấy nó.”

“Ừ”. Long Phi Ly thản nhiên nói: “ Lần này trẫm tới đây, cũng muốn nói với Niên tướng và Tụng Đình về chuyện phòng bị. Dung tướng quân, cậu của trẫm Ôn tướng quân, và cả Tụng Đình đều là tướng giỏi, chẳng qua là nếu Hung Nô thật sự sang xâm phạm, dù sao cũng phải cần một chủ tướng nghiêm minh cầm binh mới được.”

“Đúng vậy” Niên tướng cảm thấy rùng mình, ngưng trọng hỏi: “ hoàng thượng đã có chủ ý lấy ai chưa?”

“Niên tướng là người trong nhà, trẫm cũng không ngại nói với khanh, đều là lòng bàn tay và mu bàn tay, trẫm cũng khó xử.”

Lúc này, Dao Quang cúi đầu xuống, thấp giọng nói: “ Dao Quang tự biết không nên xen lời vào, nhưng mà vẫn muốn nói mấy câu….Không biết hoàng thượng có muốn nghe hay không?”

Giọng nói nàng yếu đuối đây mị hoặc, cho dù Tuyền Cơ là nữ tử, nghe xong cũng không khỏi rung động, trong lòng Tuyền Cơ thầm mắng. chính ngươi cũng biết không nên xen miệng vào, sao lại còn xen?

Long Phi Ly đã nhẹ nhàng ôn nhu nói: “ cô nương cứ nói đi, đừng ngại, trẫm muốn nghe”

Tuyền Cơ cắn răng, rút khỏi bàn tay hắn, bới bới chén cơm.

Ánh mắt Dao Quang khẽ ngước lên, đã thấy vị thiên tử thiếu niên khẽ mỉm cười với mình, ngượng ngùng nói: “ Dao Quang ở cùng Tụng Đình ca ca thì ít mà chia xa thì nhiều, nhưng mỗi lần ca ca trở về, Dao Quang đều nghe thấy cha cùng ca ca nói chuyện phiếm, mỗi lần đều nói muốn tận trung với hoàng thượng, đền đáp quốc gia, Dao Quang thiết nghĩ ca ca một lòng trung quân ái quốc, lại có Dung tướng quân, Ôn tướng quân mặc dù dũng mãnh thiện chiến, nhưng tuổi tác cũng cao, lại là người thân của hoàng thượng , thiết nghĩ hoàng thượng cũng không nhẫn tâm nhìn các ngài ý vất vả, lao tâm khổ tứ……”

“Lời nói của cô nương có lý”. Ánh mắt Long Phi Ly tràn đầy khen ngợi, khoé miệng cũng cười : “ những lời này, trẫm nhất định sẽ suy nghĩ.”

Đuôi lông mày Niên tướng cũng cong lên, lại cười mắng: “ Một người con gái trong nhà như con thì biết cái gì? trước mặt hoàng thượng , sao có chỗ cho con xen miệng vào, còn không mau tạ ơn hoàng thượng không phán tội ?”

Long Phi Ly lại nhỏ giọng trách mắng: “ Niên tướng, khanh làm phụ thân cũng quá nghiêm khắc”.

Niên tướng cười khổ, nhưng trên mặt nào có nửa điểm khổ sở, Dao Quang thấy hoàng đế bênh vực nàng, cúi đầu thật thấp, lộ ra cái cổ trắng ngần.

Niên Khai Dương cười nói: “ Muội muôi, sao muội dùng mũi uống rượu vậy.”

Long Phi Ly cùng Niên thị liếc mắt nhìn, cười to.

Cười cười cừơi, Long Phi Ly đáng chết, cẩn thận cười chết ngươi! Ngươi không phải thích ăn rau xanh với đậu hũ sao? Cẩn thận rau xanh đậu hũ cũng nghẹn chết ngươi!

Tuyền Cơ oán thầm lại oán thầm, nàng thờ ơ lạnh nhạt…Đối với chuyện binh quyền, đừng nói là hoàng đế sớm đã có dự tính, nghĩ lại mà nói, Long Phi Ly là người mà có thể để Dao Quang nói vài câu mà thay đổi sao? Dù không nói về chuyện chính trị, nhìn ánh mắt của hắn đối với Dao Quang ……làm nàng thật khó chịu

Nàng càng tức hơn là, lúc này, Như phu nhân kia lại nói: “Dao Quang , còn không mau gắp thức ăn cho hoàng thượng ?”

Bình luận

Truyện đang đọc