Nhưng những người khác thì lại không nghĩ như vậy, bởi vì Niên gia đã xảy ra chuyện, tất cả đều cho rằng hoàng đế thích ca cơ Uyển Nghi này là vì sự phong tình, cũng nghĩ rằng đêm đó hoàng đế đã sủng hạnh nàng, Uyển Nghi vì thể diện của mình, tất nhiên là sẽ không nói với người khác đêm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Uyển Nghi không biết, nàng vốn không có cơ hội được dâng cho Long Phi Ly. Trước khi đến đế đô Phương Sở Phàm thăm dò tin tức, biết hoàng đế cực sủng Niên phi, thấy Uyển Nghi dung nhan tương tự như Niên phi nhưng so ra càng kiều mị hơn nàng ta nên muốn dâng nàng ta cho hoàng đế.
Sau khi xảy ra chuyện Niên Tụng Đình, hắn cũng phỏng đoán giống mọi người, hắn nghĩ rằng hoàng đế chỉ lợi dụng Niên phi nên hủy bỏ ý niệm dâng hiến Uyển Nghi trong đầu, nào ngờ Long Chỉnh Văn âm thầm đến dịch quán của hắn, làm hắn hôn mê rồi cho thủ hạ dịch dung thành bộ dáng của hắn cùng Long Phi Ly trao đổi Thương Long khuyết, ở dịch quán lý nhìn thấy Uyển Nghi.
Trên tiệc chúc thọ, Tuyền Cơ không xuất hiện, Long Chỉnh Văn biết Tuyền Cơ và Long Phi Ly gây nhau, liền đề suất kế hoạch này, ép Phương Sở Phàm dâng Uyển Nghi lên, hy vọng làm cho quan hệ giữa hai người càng tệ hơn.
Hôm nay An Cẩn mời Uyển Nghi đến ngự hoa viên dùng trà, đến đình bát bảo này nàng mới biết được An Cẩn cũng mời Hoa phi, Tuệ phi đến đây. An Cẩn là phi tử đã thất sủng, Hoa phi Tuệ phi cũng không để vào mắt, chỉ vì thấy hoàng đế hình như rất có hứng thú đối với nàng Uyển Nghi này, cũng muốn biết nội tình nên mới đến đây.
Uyển Nghi càng không biết là tâm cơ An Cẩn rất sâu, hôm qua thấy Long Tử Cẩm cùng Hạ Tang đến mời Tuyền Cơ, cũng không biết là Long Phi Ly bệnh nặng, trái lại phỏng đoán rằng hoàng đế lại có an bài gì đó muốn mượn tay Tuyền Cơ đối phó với Niên gia. Nàng vẫn luôn hận Tuyền Cơ, hôm nay suýt chút đã sai người đến Phượng Thứu cung mời Tuyền Cơ đến đây, cố ý dùng Uyển Nghi để chọc tức nàng, nào biết tỳ nữ vừa trở về báo mới biết được Tuyền Cơ không ở tẩm cung, nghĩ rằng Tuyền Cơ chỉ trùng hợp đi ra ngoài chứ không ngờ là Tuyền Cơ từ hôm qua đến sáng sớm nay ở tại Trữ Tú điện cả đêm chưa về.
Vài người đang tán gẫu thì trùng hợp Điệp Phong và Thúy Nhi đi ngang qua, An Cẩn nảy ra ý hay, liền kêu tỳ nữ gọi hai người đến đây chào hỏi các vị phi tần. Điệp Phong và Thúy Nhi thấy Tuyền Cơ suốt đêm chưa về, vốn định đến Trữ Tú điện hỏi thăm tin tức, không ngờ lại đụng phải đám người An Cẩn.
An Cẩn đột nhiên làm khó dễ, nói ngọc bội trên người Uyển Nghi sao không lại thấy, liền sai đại tỳ nữ A Thi lục soát người Điệp Phong và Thúy Nhi, A Thi hiểu ý, trước kia A Thi từng tát Điệp Phong, có hiềm khích với Điệp Phong, lúc này càng hận không thể hãm hại hai người bọn Điệp Phong, liền giả vờ tìm thấy trên người Điệp Phong ngọc bội An Cẩn vừa âm thầm đưa cho mình.
Hoa phi Tuệ phi làm gì lại không rõ suy nghĩ của An Cẩn, hai người vốn không ưa Tuyền Cơ, nghĩ rằng hôm nay không thể trị được Tuyền Cơ, lấy nha đầu của nàng ra trút giận cũng tốt, cũng không ngờ màn kịch này lại diễn ra như vậy.
Uyển Nghi bộ dáng dịu ngoan, nhưng đã từng trải phong trần, tất nhiên là hiểu được vì sao lại như vậy, liền chỉ yên lặng xem mấy người họ bắt nạt hai tỳ nữ của Tuyền Cơ, cho đến khi Tuyền Cơ xuất hiện, nàng nhìn thấy bộ dáng Tuyền Cơ, đột nhiên nhớ tới lời hoàng đế nói đêm đó, chỉ sợ lúc ấy hoàng đế nói hình như là vị Niên phi này, nếu là như thế, hoàng đế chắc chắn yêu sủng Niên phi sâu đậm, trong lòng nàng thầm giật mình, lập tức ra mặt hoà giải.
“Uyển Nghi muội muội không thể mềm lòng được!” An Cẩn cười lạnh, “Loại tỳ nữ xấu xa bực này nếu không bị giáo huấn, ngày khác tất sẽ thành mối họa.”
Tuyền Cơ ở một bên thấp giọng hỏi Điệp Phong đầu đuôi sự việc, lại nhìn thấy ngọc bội trên tay A Thi, đã định biện giải cho sự trong sạch của hai người bọn Điệp Phong, nàng vừa định lên tiếng không ngờ Hoa-Tuệ hai người tinh tế quan sát, sợ Tuyền Cơ đã nhìn ra manh mối gì đó, hai người bèn nháy mắt với nhau một cái, Hoa phi cười lạnh nói: “Thay bản cung bắt giữ Niên phi lại.”
Mấy tên thái giám còn đang chần chờ, Tuệ phi đã cười nói: “Có chuyện gì bản cung cùng Hoa phi nương nương phụ trách, hay là các ngươi cho rằng danh vị của Niên phi nương nương cao hơn so với bản cung cùng Hoa phi nương nương?”
Nàng liếc Tuyền Cơ một cái, “Muội muội ở trong cung của chính mình như thế nào thì bản cung mặc kệ, nhưng dung túng hầu gái gây chuyện ở bên ngoài, bản cung cũng không thể không để ý tới mặc cho ngươi khi dễ muội muội mới vào cung được.”
Mọi người lúc này làm gì còn có chút mảy may do dự nào nữa chứ, vài cung nhân bẻ ngoặt hai tay Tuyền Cơ ra sau chế trụ nàng, nói: “Đắc tội, Niên phi nương nương.”
Mắt thấy nội thị của Hoa phi giơ tay định đánh Điệp Phong, Tuyền Cơ biết Hoa phi, Tuệ phi hai người lấy khí thế ép người, giờ phút này cho dù có lý cũng không thể biện hộ, nàng trầm giọng nói: “Các ngươi vu tội lung tung cho tỳ nữ của ta bộ không sợ Hoàng Thượng trách tội sao?”
“Hoàng Thượng?” An Cẩn cười khinh miệt, “Niên phi nương nương, ngươi thấy Hoàng Thượng sẽ bảo vệ ngươi hay là bảo vệ Uyển Nghi muội muội đây?”
Nàng nháy mắt với A Thi, A Thi ngầm hiểu ý, giả vờ không đứng vững, “Ôi” một tiếng, thân mình lảo đảo, bổ mạnh về phía Tuyền Cơ, Tuyền Cơ bị người khác chế trụ hai vai, không thể lui lại để tránh hay phản kháng gì, mấy tên nội thị hơi buông tay, nàng đã bị xô ngã xuống đất.
Nhìn thấy một màn này, phía sau đình bát bảo có một nữ tử khẽ nhếch môi lên, nha đầu đứng bên cạnh cười nói: “Hoàng hậu nương nương, ngài không định đi xem náo nhiệt sao?”
Hoàng hậu ngưng cười, đạm giọng nói: “Tâm ý hoàng thượng bản cung còn chưa đoán ra được, vạn nhất sai lầm thì làm sao? Bản cung có mang long thai trong người, cũng không cần sợ ai, vị Niên phi này tranh chấp với kẻ xấu, bản cung chỉ cần xem diễn là được rồi.”
Nàng nói xong, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, xa xa có mấy thân ảnh bước nhanh về phía đình bát bảo, giọng của nàng hơi lo lắng nói, “Đi mau lên, là Hoàng Thượng.”
******
Bên ngoài đình bát bảo, mọi người còn chưa đi đến đây, một thanh âm khốc liệt đã lạnh lùng vang lên.
“Bắt tiện tỳ kia lại.”
Hai bóng xám chợt lóe lên, A Thi kinh hãi kêu lên một tiếng, đã bị hai cấm vệ bắt được hai cánh tay, sắc mặt Long Phi Ly u ám nặng nề đứng trước mặt mọi người, đám người Hoa phi chấn động, lập tức quỳ xuống thi lễ.
Long Phi Ly lạnh lùng cười, đang định nâng Tuyền Cơ dậy thì đã có người còn nhanh tay hơn hắn, người nọ đỡ Tuyền Cơ lên, giật mình nói: “Tẩu tẩu, mặt của tẩu chảy máu rồi kìa, hai bên má vốn còn chưa khôi phục, lại thêm cái này làm phá tướng, nếu Cửu ca của ta không thích tẩu thì phải làm sao bây giờ?”
Tuyền Cơ thấy Ngọc Trí cười hì hì trước mắt, không cần sờ soạng mặt mình nàng cũng biết chỉ là trầy xước chút xíu thôi, bên kia có người lại nổi giận, “Từ Hi, chặt hai tay tiện tỳ kia đi.”