XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 259

Nhật Thiên cũng chẳng thèm nhìn hai người trên giường, chỉ để lại một câu như vậy liền xoay người rời đi.

Cát Thành Đông theo bản năng nhìn lại lệnh bài trên tay, lại thấy trong tay rõ ràng đang cầm lệnh bài tuần phủ.

Cát Thành Đông lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, trong lòng không hiểu sao dâng lên một nỗi lo lắng.

Ba ngày sau thăng đường? Thăng đường gì chứ?

Mặc kệ ái thiếp còn đang hoảng sợ, Cát Thanh Huy nhanh chóng xuống giường mặc quần áo.

Ra khỏi phòng, liền có phủ vệ tiến lên.

“Vừa rồi có phát hiện là ai vào không?” Cát Thành Đông hỏi phủ vệ của mình.

“Bẩm lão gia, chưa từng.” Phủ vệ đáp.

Cát Thanh Huy vừa nghe, sắc mặt khó coi.

Phủ vệ từ trước đến nay đều không rời xa mình quá, ngay cả phủ vệ cũng không nhận ra có người tới, có thể thấy năng lực của người tới mạnh cỡ nào.

Nếu đến giết mình, chỉ sợ chính mình đã mất mạng rồi.

Trong lòng luống cuống một chút, Cát Thành Đông mới nghĩ tới chuyện thăng đường ba ngày sau, liền ra lệnh cho phủ vệ, “Ngươi đi hỏi thăm, xem xem người kia đêm nay mượn lính của ta là đi làm gì.”

Cứ cảm thấy việc ba ngày sau thăng đường và mượn năm trăm người có liên quan gì đó. Cát Thành Đông trong lòng cảm thấy rất lo lắng.

Phủ vệ nhận lệnh đi ra ngoài.

Không lâu sau, phủ vệ mang vẻ mặt hoảng loạn chạy đến.

“Lão gia, Quảng An Hầu phủ đã bị bao vậy.”

Cát Thành Đông vừa nghe có liên quan đến An Hầu Phủ, chân lập tức mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.

“Tiêu rồi…”

Bên kia, Cố Tại Ngôn ôm Bình Bình, dẫn Lưu Ly đến một ngôi nhà.

Lưu Ly cũng chưa từng hỏi chuyện ngôi nhà này là sao, sau khi Cố Tại Ngôn đặt Bình Bình lên giường, Lưu Ly cũng không động đậy ngồi bên cạnh giường Bình Bình, đợi Bình Bình tỉnh lại.

Nhưng không bao lâu sau Binh Bình liền phát sốt, nói mơ.

Lưu Ly bắt mạch cho Bình Bình, phát hiện đây là phản ứng khi bị hoảng sợ quá độ của Bình Bình, đau lòng trong đáy mắt đã sắp không thể hòa tan được.

Cứ việc như vậy, Lưu Ly vẫn rõ ràng rành mạch đọc tên mấy loại thuốc, nhờ Cố Tại Ngôn chuẩn bị giúp.

Đợi Cố Tại Ngôn mang thuốc tới, Lưu Ly cũng đã điều chế một lọ thuốc an thần cho Bình Bình.

Cho Bình Bình uống thuốc xong, không lâu sau Bình Bình cũng hạ sốt, cũng đã ngủ an ổn hơn rất nhiều.

Thấy vậy, Lưu Ly đã rất mệt mỏi cũng lên giường, nằm bên cạnh Bình Bình, không lâu sau đã thiếp đi.

Nhìn hai mẹ con hai người đã ngủ, Cố Tại Ngôn ra khỏi phòng.

Cố Tại Ngôn vừa ra khỏi phòng, đã thấy Tại Lâm và Nhật Thiên chờ ở cách đó không xa.

Cố Tại Ngôn lúc này vẫn chưa đeo mặt nạ lại, gương mặt khó nhìn cũng khiến hai người Tại Lâm và Nhật Thiên cảm thấy cả người phát lạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc