Chương 532
Người nhà cô gái kia đều là cực phẩm, vì mười mấy lượng bạc mà không để ý đến sống chết của cô gái kia, thậm chí còn là kiểu sau khi nhận được bạc thì vô cùng vui vẻ…
Cho nên lúc Lưu Ly cho mấy người Ám Ngũ tìm người, không có dụ dỗ, mà là chọn c**ng bức.
Hai vụ án mạng, hơn nữa hai cha con Chương Cảnh Lâm sau khi bị đánh xong cũng chủ động nhận đủ các loại sự tích ép người làm chuyện xấu, cuối cùng hai cha con nhà họ Chương không thể ra khỏi công đường, trực tiếp bị bắt về, sẽ bị xử trảm sau thu.
Về phần Trương Nhị Lang, trước vụ án lớn như vậy, ai còn nhớ phải đánh hắn?
Huống hồ, có Lưu Ly ở đây, Quách Tế Chung dù thế nào cũng phải cho Lưu Ly một cái mặt mũi, cho nên trực tiếp ngay công đường thả Trương Nhị Lang ra.
Dân chúng vây xem đương nhiên cũng không có ý kiến gì, dù sao đánh cái tên cặn bã kia cũng xem như là vì dân trừ hại.
Lưu Ly sau khi rời khỏi công đường, trực tiếp bảo Trương Nhị Lang về nhà trước, dù sao người nhà họ Trương nhất định sẽ lo lắng cho hắn.
Về phần bản thân cô?
Lưu Ly chuẩn bị đến nhà họ Quách tìm Thanh Nhã.
Chỉ là mới vừa đi chưa được mấy bước, đã thấy cách cửa nhà môn không xa Vương Bình Mai quỳ trên đất dập đầu với hai vợ chồng nhà họ Tiết.
Dân chúng vây xem ở cửa ra vào cũng chưa đi, Lưu Ly chú ý đến, ánh mắt những người dân này nhìn Vương Bình Mai vô cùng phức tạp.
Mặc dù có đồng tình, nhưng mà có chút khác thường.
“Chú, thím, đời này Bình Mai không có duyên làm con dâu của hai người, lại liên lụy đến Chi Đinh ca, thật sự xin lỗi…”
Nói xong, Vương Bình Mai lại lần nữa dập đầu lạy ba cái với hai người.
Nhìn hình ảnh đó, trong lòng Lưu Ly nhiều ít có chút tiếc hận.
Không nhìn nữa, Lưu Ly xoay người muốn rời đi, nhưng lại đột nhiên mấy tiếng thét chói tái “A—“, sau đó là một tiếng “Bịch”vang lên thật lớn.
Trong lòng Lưu Ly lộp bộp một tiếng, quay đầu, thấy Vương Bình Mai đã ngã trong vũng máu, nàng ta trục tiếp đâm đầu vào sư tử đá ở cửa nha môn, máu tươi từ từ chảy ra.
Mi tâm Lưu Ly hơi nhíu lại, chạy về phía Vương Bình Mai.
“Để tôi xem xem.”
Lúc vợ chồng nhà họ Tiết phản ứng lại muốn ôm lấy Vương Bình Mai, Lưu Ly đã xông lên trước.
Bởi vì cái danh thần y của Lưu Ly đã bị Quách Tế Chung lộ ra, cho nên Lưu Ly vừa nói xong, người vây xem và hai vợ chồng nhà họ Tiết cũng nhường ra.
Lưu Ly vừa chạm vào mạch đập của Vương Bình Mai, đã bị một bàn tay lạnh lẽo bao trùm lấy.
Lưu Ly nhìn lại về phía Vương Bình Mai.
Lúc này Vương Bình Mai vô cùng yếu ớt, dáng vẻ có thể đứt hơi bất cứ lúc nào, máu trên đầu cũng không ngừng chảy xuống.
“Không… không cần cứu tôi.”Vương Bình Mai cố hết sức mở miệng: “Cảm, cảm ơn cô nói chuyện giúp tôi.”
“Không, cô không nên cảm ơn tôi…”Nếu không phải cô tìm nàng ta đến làm chứng, có phải nàng ta sẽ không chết?