XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 330

“Im miệng!”

Lưu Ly không quay đầu lại, trực tiếp tức giận quát lên.

Hai người vô thức im miệng, nhưng ánh mắt nhìn Lưu Ly mang theo sự cổ quái.

May mà khi hai người đi vào thì Lưu Ly đã làm gần xong, cho nên rất nhanh Lưu Ly đã rút châm ra.

“Trước tiên xử lý sạch sẽ phần dưới của cô ấy.” Lưu Ly nói xong thì đứng dậy đi tới cửa.

Hai người lúc này mới phát hiện thân dưới của Nhiêu Thanh Nhã vậy mà không chảy máu nữa, tuy không hiểu chuyện gì, nhưng hai người tự dưng cảm thấy có liên quan tới việc Lưu Ly châm cứu.

Vừa ra khỏi phòng, vừa hay thì nhìn thấy Tôn lão mang dược liệu tới.

Không kịp nói chuyện, Lưu Ly trực tiếp đi vào phòng cách vách, đóng cửa lại bắt đầu chế thuốc.

Hiện nay tình hình của Nhiêu Thanh Nhã không lạc quan, đứa trẻ ở trong bụng thêm một lúc thì sẽ thêm một phần nguy hiểm, mà cô không phải như tây y không thể mổ bụng, cho nên bây giờ cô buộc phải điều chế thuốc thúc sinh hơn nữa có thể bảo vệ cái thai.

Để bảo đảm hiệu quả, khi Lưu Ly chế thuốc còn cho thêm dược liệu và nước linh tuyền trong không gian.

Đợi khi Lưu Ly trong tay có thêm một cái lô đựng thuốc, thời gian cũng chỉ trôi qua nửa chén trà.

Đợi khi Lưu Ly lần nữa quay lại phòng sinh, Nhiêu Thanh Nhã đã được xử lý sạch, hơn nữa do nước linh tuyền, Nhiêu Thanh Nhã cũng đã tỉnh táo lại, nhưng cơn đau kịch liệt và sự sợ hãi khi khó sinh khiến cho sắc mặt Nhiêu Thanh Nhã không tốt lắm.

Lưu Ly thấy vậy, trực tiếp dùng thuật châm cứu làm giảm đau cho Nhiêu Thanh Nhã.

Cũng vào lúc này bà đỡ và ma ma kia đã hoàn toàn hiểu được tác dụng thần kỳ của chiếc ngân châm đó, nhất thời hai người đều có vẻ mặt kinh ngạc.

“Cô nhất định phải cố gắng, hai đứa trẻ còn đợi chào đời.” Lưu Ly vừa cổ vũ Nhiêu Thanh Nhã, vừa cho Nhiêu Thanh Nhã uống thuốc cô tự chế.

Nhiêu Thanh Nhã thấy gương mặt trẻ trung đó của Lưu Ly, lại tự dưng tin tưởng, sau khi uống thuốc, Nhiêu Thanh Nhã hỏi: “Con của ta, không sao chứ?”

“Nhất định sẽ không sao, cô tiết kiệm chút sức lực, lát nữa khi ta bảo cô dùng sức thì cô dùng sức.”

Nói xong, Lưu Ly cũng không quan tâm tới cảm xúc của Nhiêu Thanh Nhã, tay dừng ở trên bụng của Nhiêu Thanh Nhã.

Ông nội từng dạy cô thủ pháp nắn vị trí thai, tuy cô chưa từng thực hành, nhưng bây giờ cũng không quan tâm cái khác.

Tay hơi run rẩy, hít sâu một hơi, Lưu Ly mặt mày nghiêm túc bắt đầu xoa bụng của Nhiêu Thanh Nhã.

Tuy đã giảm đau cho Nhiêu Thanh Nhã, nhưng sự đau đớn khi nắn vị trí thai và sinh em bé, không phải dùng ngân châm giảm đau thì có thể tiêu trừ.

Cho nên khi Lưu Ly ra tay, Nhiêu Thanh Nhã đau tới mức hét lên.

Trong phòng, Lưu Ly toát đầy mồ hôi, người của Nhiêu gia ở bên ngoài cũng mặt mày lo lắng.

Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng trong phòng truyền ra ‘oe oe’ khóc.

Mọi người thở phào đồng thời trái tim cũng thắt lại.

Bởi vì ai cũng biết Nhiêu Thanh Nhã mang thai đôi, nhưng thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong phòng vẫn chỉ có một tiếng khóc truyền ra.

Mà trong phòng lúc này, Nhiêu Thanh Nhã đã sinh ra hai đứa trẻ, nhưng đã kiệt sức mà ngất đi.

Bình luận

Truyện đang đọc