CHƯƠNG 321
Lưu Ly lúc này mới sức tỉnh, nhìn về phía cửa, lại nhìn thấy người tới chính là Lý thợ mộc đặt chế tạo đồ dùng cho nhà mới của cô.
“Lý thợ mộc đến rồi, chắc chắn là đồ dùng đều làm xong rồi, tôi qua đây xem thử.”
Lưu Ly nói xong, cũng không dám liếc nhìn Cố Tại Ngôn, bèn vội vàng lướt qua Cố Tại Ngôn, chạy về phía cửa.
Dáng vẻ vội vàng đó, giống như đằng sau có ai đang đuổi theo cô vậy, mang theo vài phần hoảng hốt.
Thấy Lưu Ly như vậy, Cố Tại Ngôn lại khẽ cười thành tiếng.
Tiếng cười của Cố Tại Ngôn khiến Lưu Ly nghe thấy, Lưu Ly chỉ cảm thấy có một loại ý nghĩ muốn chui xuống lỗ.
Hoảng cái gì mà hoảng? Như này chẳng phải giấu đầu lòi đuôi sao?
Vốn không có gì, sự hoảng hốt này của cô chẳng phải nói cho người ta cô vừa rồi có tâm tư không đơn thuần sao?
Vừa thầm ảo não, Lưu Ly vừa cất bước, cũng cố gắng ổn định biểu cảm của mình, muốn giả bộ không xảy ra chuyện gì cả.
Nào ngờ, lúc này lại truyền tới giọng nói của Cố Tại Ngôn từ đằng sau.
“Ta và nàng cùng đi.”
Giống như những gì Lưu Ly nghĩ, dụng cụ của nhà mới đều đã làm xong rồi.
Bởi vì đều là làm bằng gỗ đặc, cũng không dùng sơn, không có mùi của sơn độc hại, cho nên Lưu Ly trực tiếp quyết định ngày mai chuyển nhà.
Có điều nhà mới không phải chỉ có đồ dùng là được, còn phải có những vật dụng nồi niêu xoong chảo… cho nên sau khi xem xong nhà mới, Lưu Ly quyết định ngày mai đi lên trấn tiến hành mua sắm.
Bởi vì ngày mai sẽ chuyển nhà có thể ở phòng mới của mình, hơn nữa còn có thể lên trấn, cho nên hai đứa trẻ đều rất phấn khích, tới mức buổi tối ngủ rất muộn.
Nhưng cho dù như vậy, sáng sớm hôm sau một nhà bốn người vẫn giống như trước, trời chưa sáng thì đã thức dậy.
Nguyên nhân không có gì khác, bởi vì sau khi trở về từ La Thành, đám Lưu Ly không ai lơ là chuyện luyện võ.
Mà bước đầu tiên mỗi ngày chính là chạy quanh sơn cốc.
Trong sơn cốc có suối nước nóng, phong cảnh đẹp, không khí trong lành, cho nên trở thành nơi luyện võ tốt nhất của mấy người.
Khi nhóm người đầu tiên tới sơn cốc, trừ Cố Tại Ngôn ra ba người còn lại đều thở hổn hển bộ dạng muốn nghỉ ngơi, cho dù như vậy, không ai nhắc tới chuyện nghỉ ngơi, mà một hơi hoàn thành những nhiệm vụ mà Cố Tại Ngôn sắp xếp.
Nghị lực siêu mạnh của hai đứa trẻ khiến Cố Tại Ngôn hài lòng đồng thời càng khiến Lưu Ly cố gắng hơn.
Tại sao?
Đương nhiên là hai đứa trẻ đều đang kiên trì một cách nghiêm túc như vậy, người làm mẹ như cô nếu không biểu hiện tốt hơn thì có hơi mất mặt rồi.
Cho nên mỗi khi mệt phát ngất, Lưu Ly vẫn cắn răng kiên trì tiếp.
May mà như vậy cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất đối mặt với việc huấn luyện lần nào cô càng có thể ứng phó hơn, cơ thể cũng càng lúc càng linh hoạt.