XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 314

Đương nhiên, trước kia cũng từng có.

Có điều đó cũng là vì Lưu Ly lương thiện, cộng thêm lại là người phụ nữ có con trên mặt có sẹo.

Ở điều kiện cùng tệ, hơn nữa nhân phẩm của đối phương không tồi lại là ân nhân đã cứu mẹ của mình, Trần Đại Tráng sẽ có ý nghĩ gì đó cũng là điều bình thường.

Dù sao có Lưu Tử Đào làm bài học, Trần Đại Tráng đối với nữ nhân cũng không dám nhìn dung mạo nữa, chỉ chú trọng nhân phẩm.

Mà Lưu Ly hiện nay, Trần Đại Tráng không dám nghĩ tới nữa.

Trần Đại Tráng tự biết rõ mình, rất nhanh thì ném loại ý nghĩ khác thường trong lòng ra sau đầu, có lẽ là vì có sự gia nhập của ba người Cố Tại Ngôn, không cần một mình đối mặt với Lưu Ly nữa, cho nên Trần Đại Tráng cho dù có hơi sợ Cố Tại Ngôn, nhưng vẫn không có căng thẳng như trước đó.

“Ly muội tử, nghe nói muội muốn trồng rau mùa thu đông?” Trần Đại Tráng nói rõ mục đích tới của mình.

Hở?

Lưu Ly sững sờ, chưa từng nghĩ Trần Đại Tráng tìm cô lại là vì chuyện này.

Có điều chuyện cô muốn trồng rau mùa thu đông không giấu diếm, thôn Trần Gia lại gần, Trần Đại Tráng biết chuyện này cũng không lạ.

Chỉ là Trần Đại Tráng tới tìm cô hỏi chuyện này thì có hơi lạ rồi.

Thấy Lưu Ly gật đầu, vẻ mặt của Trần Đại Tráng có hơi kích động: “Ly muội tử, không biết, không biết có thể tính cả nhà ta hay không? Ta muốn theo muội cùng nhau trồng rau.”

Nói xong, giống như sợ Lưu Ly không đồng ý, Trần Đại Tráng lập tức bổ sung: “Ly muội tử, ta và mẹ ta đều có kinh nghiệm trồng rau, chỉ cần muội nói cho chúng ta trồng như nào, rau của chúng ta nhất định sẽ không kém hơn nhà khác trồng.”

Nhìn dáng vẻ này, rõ ràng Trần Đại Tráng rất có lòng tin về việc trồng rau.

Thấy Trần Đại Tráng là tìm Lưu Ly bàn chuyện công việc, Cố Tại Ngôn lúc này mới yên tâm, cũng không ở lại nữa, dẫn hai đứa trẻ đi vào nhà.

Đợi ba cha con rời đi, Lưu Ly mới hỏi ra nghi hoặc của mình: “Trần đại ca không phải là muốn đi theo Trần thúc làm công hay sao?”

Người của thôn Trần Gia không giàu có, nhưng lại rất đoàn kết.

Bởi vì do tay nghề của lão Trần giỏi, cho nên thanh niên trong thôn về cơ bản đều sẽ đi theo Trần thúc làm công kiếm chút tiền.

Khi xây căn nhà đó của cô, thanh niên trai tráng của thôn Trần Gia gần như đều được huy động.

Nhưng hiện nay, nghe ý này của Trần Đại Tráng, đây là không đi theo lão Trần làm việc nữa?

“Bây giờ sắp vào mùa đông, không có ai xây nhà vào lúc này, người trong thôn đều rảnh.” Trần Đại Tráng giải thích.

Tuy nói người tìm Trần thúc xây nhà có rất nhiều, nhưng phần lớn là nhà ở dưới quê, tốn không mấy bao nhiêu ngày cả, thanh niên trai tráng trong thôn lại nhiều, cho nên thời gian nghỉ ngơi của mọi người nhiều hơn.

Mà khi mọi người nghỉ ngơi, về cơ bản thì phải tự mình nghĩ cách kiếm đường mưu sinh khác.

“Sức khỏe của mẹ ta không tốt lắm, tình hình trong nhà cũng… Ta muốn kiếm thêm chút tiền.” Trần Đại Tráng gãi đầu, có hơi ngại.

Nếu không phải bất đắc dĩ, hắn thật sự sẽ không tìm tới Lưu Ly, chẳng trách lại ngại.

Lưu Ly nghe thấy Trần Đại Tráng nói như vậy, bỗng nhiên trong mắt sáng lên.

Bình luận

Truyện đang đọc