XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 345

Bây giờ là cuối thu, trong mương nước vẫn có nước, Tiêu thị rơi vào trong mương, không chỉ quần áo ướt sũng mà trên người còn hôi thối.

Trong lúc nhất thời, Tiêu thị la hét không ngừng.

Đám người suýt xoa, không ngờ Cố Tại Ngôn lại có thể làm ra chuyện hung ác như thế.

Chẳng có ai biết rằng trong mắt Cố Tại Ngôn, xử phạt Tiêu thị như vậy là quá nhẹ.

Nếu như không phải không muốn gây phiền phức cho Lưu Ly, bây giờ Tiêu thị đã trở thành một cái xác chết.

Dám sỉ nhục con gái của hắn, đúng là đáng chết.

Con gái của hắn sinh ra có thân phận tôn quý, làm sao có thể bị coi thường như thế?

Còn có Lưu Ly là người mà hắn không nỡ bắt nạt, thế mà lại bị một thôn phụ vô tri mắng đê tiện.

Ngọn lửa giận đang bùng cháy trong lòng thiếu chút nữa là đã thao túng lý trí, mà lúc này, ánh mắt của Cố Tại Ngôn lạnh lùng như tu la đến từ địa ngục.

“Nếu như ta còn nghe bà chửi một câu, vậy thì chuyện sẽ không đơn giản như thế đâu.”

Cố Tại Ngôn nói xong, không thèm nhìn Tiêu thị một cái nào, hắn quay người đi đến chỗ Lưu Ly ôm Yên Yên từ trong tay Lưu Ly vào lòng.

Lưu Ly nhìn Cố Tại Ngôn, không biết tại sao lúc này Lưu Ly cảm thấy hình tượng của Cố Tại Ngôn vô cùng cao lớn, vô cùng soái khí.

Nếu như không phải thời điểm không đúng, Lưu Ly cảm thấy chắc chắn mắt mình đã sáng lấp lánh.

Cố Tại Ngôn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lưu Ly, nhưng mà lúc quay đầu lại nhìn, Lưu Ly đã đi về phía Tiêu thị trong mương nước bẩn.

Y phục của Tiêu thị ướt sũng, chỉ cảm thấy lạnh hết cả người.

Mà chuyện khiến bà ta cảm thấy rét lạnh hơn chính là ánh mắt lúc nãy của Cố Tại Ngôn, thẳng cho đến khi Lưu Ly đi đến trước mặt bà ta, khó khăn lắm bà ta mới có thể hoàn hồn.

Ngơ ngác nhìn Lưu Ly, Tiêu thị mới tìm lại thần trí, điên cuồng chất vấn Lưu Ly: “Ly, cô để nam nhân của cô bắt nạt thím hai cô như vậy à?”

Lưu Ly nhìn Tiêu thị vẫn còn chưa nhìn rõ thế cục, ngoài cười nhưng trong không cười: “Vậy thím hai muốn như thế nào?”

Tiêu thị cho rằng Lưu Ly muốn thỏa hiệp với mình, lúc này mới có can đảm hơn: “Đơn giản thôi, bồi thường cho tôi 50 lượng bạc, chuyện này coi như kết thúc.”

Nói xong, bà ta còn cảm thấy chưa đủ, lại còn bổ sung thêm một câu: “Còn có số thịt heo trong phòng bếp của cô, tất cả đều phải đưa cho tôi.”

Nhiều thịt như vậy, ngoại trừ lúc trong làng mổ heo ra thì bà ta còn chưa từng nhìn thấy.

Nhưng mà lúc trong làng mổ heo thì đều bị các hộ khác mua hết, không phải là thứ mà bà ta có thể ăn.

Bà ta chưa bao giờ ăn thịt nhiều như thế, nếu như tất cả số thịt đó đều là của mình, bà ta đã có thể nấu một nồi thật to, ăn cho đã ghiền.

Đối mặt với yêu cầu trơ trẽn của Tiêu thị, Lưu Ly tức giận bật cười, ngay cả dây dưa cũng không muốn tiếp tục dây dưa nữa, cô thẳng thừng nói: “Không có khả năng.”

Bình luận

Truyện đang đọc