NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 1047:

 

Trong đại sảnh sân bay.

 

: Diệp Linh đè thấp đầu mũ lưỡi trai xuống, lại đẩy chiếc mắt kính màu đen to đùng trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia lên, sợ bị người nhận ra.

 

Ba năm nay Diệp Linh rong ruổi vòng giải trí, ba năm diễn ba bộ phim truyền hình, là đề tài và lưu lượng đỉnh cao nhất, quay ba bộ phim liên tiếp cả ba bộ đều bạo nổ, sau đó lại dựa vào một bộ phim đạt được bốn giải đề cử, trong tay nắm giữ N đại ngôn của các thương hiệu cao cấp, 23 tuổi đã thăng lên hàng ngũ đại hoa.

 

Bây giờ Diệp Linh là đại minh tinh về diễn kỹ, thực lực, lưu lượng, quốc danh độ(*) không thể so sánh nổi với ba năm trước đây của cô.

 

(Diễn kỹ, quốc danh độ: diễn kỹ thường chỉ năng lực vận dụng kỹ thuật và thủ pháp của diễn viên sáng tạo ra hình tượng, hình ảnh; quốc danh độ là gương mặt được các hãng trong nước ưu ái.

 

Nếu như không phải vì đón Lê Hương, cô sẽ không lộ diện ở đây.

 

Lúc này phía trước đột nhiên xuất hiện một thân ảnh tràn đầy tiên khí lại tuyệt lệ vô song, Lê Hương đã trở về.

 

Hai mắt Diệp Linh sáng ngời, nhanh chóng chạy lên trước, cô kích động quơ hai tay, hoàn toàn quên chính mình có khả năng bị nhận ra: “Lê Hương! Lê Hương, tớ ở chỗ này!”

 

Lê Hương đã trở về, trong nháy mắt, ba năm đã trôi qua, khuôn mặt nhỏ tiếu nghiên tuyệt lệ kia được thời gian mài dũa triệt để nở rộ hệt như một đóa hồng. Hàng chân mày tinh xảo, chiếc mũi nhỏ thanh tú như ống sáo ngọc, phía dưới là đôi môi kiều diễm ướt át, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy khảm một đôi mắt trong vắt, trong đôi mắt ấy sóng sánh ánh nước sáng chói, như thể lập tức hớp mắt hồn người ta.

 

Ba năm trước lúc Lê Hương rời đi chỉ mới 20 tuổi, hiện tại đã 23 tuổi, ngoại trừ dung nhan nghịch thiên bên ngoài, dáng người cô cũng đẫy đà hơn một chút, trước lồi sau cong. Trong khí chất thanh thuần không dính một hạt bụi lại lộ ra vài phần quyến rũ của phụ nữ, cô vừa ra sân đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người.

 

“Oa, đó là tiên nữ nhà ai thế, đẹp quá đi!”

 

“Linh Linh!” Lê Hương thấy được Diệp Linh cũng vui vẻ hô thành tiếng, cô chạy tới ôm lấy Diệp Linh.

 

Hoa tỷ nhận lấy hành lý, Diệp Linh ôm chặt Lê Hương sau đó tách ra, cô yên lặng nhìn Lê Hương từ trên xuống dưới: “Lê Hương, thành thật khai báo đi, ba năm nay cậu có phải lén chạy đi phẫu thuật thẩm mỹ không hả? Trước đây đã rất đẹp rồi, nhưng bây giờ đẹp đến quá phận đó!”

 

Hoa tỷ là người đại diện lõi đời, ở trong vòng giải trí thấy rõ nhiều nhất là cái gì, đó chính là nữ minh tinh, mỹ nữ xinh đẹp trẻ chui vào vòng giải trí muôn màu này nhiều vô cùng tận, thế nên mắt nhìn phụ nữ của Hoa tỷ là sắc bén nhát.

 

Hoa tỷ nhìn Lê Hương, ba năm nay khí chất Lê Hương càng thêm tiên khí, phụ nữ sợ nhất là người có tiên khí, một khingười có tiên khí xuất hiện liền có thể ném người khác cách xa vạn dặm, Lê Hương trở về như vậy, không biết sẽ khiến bao nhiêu đàn ông người trước gục ngã người sau tiến lên.

 

Đôi mắt trong suốt của Lê Hương nhìn Diệp Linh, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mịn của Diệp Linh: “Linh Linh, cậu cũng thay đổi rồi, miệng lưỡi cũng ngọt hơn, bắt đầu biết nịnh nọt rồi đó nha.”

 

Hai cô bạn thân gặp nhau chắc chắn tám đến trời xoay đất chuyển cũng chưa xong, Hoa tỷ nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở: “Linh Linh, Lê Hương, chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, chúng ta đã bị người nhận ra rồi, có người lấy điện thoại chụp rồi đó.”

 

“Được, Lê Hương, chúng ta về nhà.” Diệp Linh dắt tay Lê Hương, mang cô về tới chỗ ở của mình.

 

Lê Hương về căn hộ của Diệp Linh, hai đỉnh cấp mỹ nhân cùng tắm rửa thay quần áo, sau đó thư thái nằm trên giường lớn.

 

Lê Hương nhìn Diệp Linh: “Linh Linh, cậu bây giờ đứng trên đỉnh vòng giải trí, kế tiếp có tính toán gì không?”

 

Diệp Linh suy nghĩ một chút: “Vòng giải trí đều ăn mòn thanh xuân, tuy tớ bây giờ vẫn còn trẻ, vẫn là một cục cưng, nhưng phòng bị một chút vẫn hơn, tớ dự định tự mở công ty giải trí, tranh thủ đưa công ty ra thị trường.”

 

Hai mắt Lê Hương sáng ngời: “Được đó, Linh Linh cậy đây là muốn mỹ nhân CEO à.”

Bình luận

Truyện đang đọc