NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 596:

 

“Bị thương mà vẫn ra sân đấu, bội phục.”

 

“Tớ thấy Đại học A bọn họ hăng hái quá, còn tỏa sáng hơn cả Đại học T, dường như tớ đang thấy một Đại học A khác xa ngày xưa.”

 

“E là… Đại học A cũng không kém như chúng ta tưởng tượng nhỉ?”

 

Thầy Ngô vẫn luôn ở đó, ông thu hết mọi chuyện vào mắt, nhưng ông cũng không nhúng tay vào, mà là muốn đám nhóc bị chỉa mùi dùi hiện thực mà tỉnh ngộ, như vậy bọn chúng mới có thê trưởng thành nhanh hơn được.

 

Thầy Ngô đi tới bên người Lê Hương, thấp giọng cười nói: “Lê Hương, USB trong tay con là giả đúng không?”

 

Lê Hương nhìn trận đấu, Đại học A lại giành thêm bốn điểm, cô gật đầu: “Dạ, là giả.”

 

“Con bé này, cầm một cái USB giả đã hù dọa hết bọn nhóc Đại học T, bọn nó bây giờ đang thấp thỏm lo âu, đào đâu ra tâm trí đánh bóng tốt, đây chính là lúc sĩ khí Đại học A chúng ta đại thịnh, Lê Hương, chiêu này của con thật lợi hại!”

 

Lê Hương cong môi đỏ mọng, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng lạnh: “Là bọn họ dâng đầu đến cửa, nếu như con không cầm gậy mạnh mẽ đánh trả, khiến bọn họ ăn trái đắng, chẳng phải là để cho bọn họ thất vọng rồi sao?”

 

Thầy Ngô nhìn cô gái bên người, cô gái cùng lắm cũng chỉ 20 tuổi, hiện tại gió nhẹ lay động tóc mai cô, lại thêm vài phần phóng khoáng xuất trần, khí chất thản nhiên thong dong, một thân quyết đoán và thông tuệ tựa băng tuyết kia của cô lại lộ ra vài phần hút hồn, khiến người ta không nhịn được nghĩ muốn quỳ lạy.

 

Đúng là một cô gái lợi hại!

 

E rằng, cô có thể khiến Đại học A từ nay về sau trở nên khác biệt.

 

Lúc này toàn trường vang lên tiếng thét chói tai, hóa ra là Vương Thông nhón chân lên, dùng tay trái lành lặn của mình hoàn mỹ ném vào cú bóng cuối cùng vào rỗ.

 

Tiếng huýt còi của Trọng tài gió vang lên, Đại học A lấy số điểm 43 so với 21 đè bẹp Đại học T, giành được quán quân.

 

Trận so tài lần này quán quân thuộc về Đại học AI Wow!

 

Toàn bộ sinh viên Đại học A các đều xông tới, vây quanh các cầu thủ bóng rổ trên trường đấu, mọi người hò hét chói tai, trên mặt của mỗi người đều tràn vẻ kích động vui sướng.

 

Trên khán đài các sinh viên trường khác cũng đứng lên, mọi người nhiệt liệt vỗ tay, thật lòng chúc mừng cho Đại học A.

 

Rất nhanh ban giám khảo liền tuyên bố xếp hạng trận đấu lần này, ba đội trưởng đội bóng rổ các trường lên bục nhận thưởng, Vương Thông nhận được hoa tươi và cúp quán quân.

 

MC đưa cúp cho Vương Thông: “Đội trưởng Vương Thông, mọi người đều biết Đại học A các cậu bao năm qua đều là hạng hai vạn năm, nhưng lần này các cậu đã phá vỡ được lời nguyền đó, giành được giải quán quân, mà bản thân cậu lại bị thương ra sân, xin hỏi năm nay động lực lớn nhất của các cậu là gì?”

 

Vương Thông nhấc cúp quán quân trong tay cười nói: “Bởi vì năm nay Đại học A chúng tôi có đội cổ động viên giỏi nhất, nên chúng tôi sẽ trở thành đội bóng rổ quán quân, chúng tôi muốn nói cho mọi người biết, Đại học A chúng tôi giỏi nhất, người Đại học A chúng tôi cũng là người giỏi nhất!”

 

Thiếu niên gạt mồ hôi đầm đìa oanh oanh nói lời đó, như mang theo lực truyền đến tai mỗi người, gõ vào tim từng người, mọi người không nhịn được vỗ tay, toàn trường bạo phát tiếng vỗ tay mãnh liệt nhất.

 

Đại học AI Đại học AI Đại học AI Đại học T là quán quân bao năm qua hoàn toàn biến thành bức bình phong, bị mọi người lãng quên, phó giáo sư Chu xụ mặt xuống, ông nào ngờ đến có một ngày Đại học A sẽ thành vì sao lóe sáng nhất toàn trường kia, được muôn người vây quanh?

 

Không phải, hết thảy những thứ này không phải thật.

Bình luận

Truyện đang đọc