NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 220:

 

Lê Nghiên. Nghiên là gián tiếp nói với đám người này rằng Lê Hương đi câu dấn Mạc Tuân. Đương nhiên trong lòng cô ta cũng nghĩ như vậy, nếu không cô ta quả thực không hiểu được sao Lê Hương lại ở cùng Mạc Tuân được.

 

Đám đông đồng loạt gật đầu.

 

Mạc tổng chúng ta là người đứng đầu ngành một tay che trời Hải Thành, sao có thể bị Lê Hương gọi tới gọi lui chứ? Mạc tổng tuyệt đối sẽ không tới Lê Hương khá có thủ đoạn đấy, vậy mà lại có thể câu dẫn được Bi tông.

 

Khoảnh khắc Lê Hương bị đuổi đi thì đại khái là khoảnh khắc bị Mạc tổng bỏ rơi rồi.

 

Nghe tiếng phụ họa của mọi người, Lê Nghiên Nghiên đắc ý cong môi.

 

Lúc này đột nhiên có người dùng loại ánh mắt kỳ dị mà nhìn Lê Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, cô xem..

 

Lê Nghiên Nghiên: “Sao vậy?”

 

“Lục… Mạc tổng tới rồi.”

 

Cái gì?

 

Tim Lê Nghiên Nghiên nảy lên một cái, vội quay đầu, chỉ thấy bóng dáng.

 

chiếc xe Rolls Royce cao cấp thê giới thuận lợi tiền vào viện nghiên cứu, dùng một loại tư thái mạnh mẽ bá đạo xông vào tầm mắt mọi người, sau đó cửa bên ghê lái được mở ra, một thân ảnh cao lớn anh tuần bước xung.

 

Mạc Tuân tới rồi.

 

Hôm nay anh mặc bộ vest đen được làm thủ công, anh tuần ngời ngợi, khí thế phi phàm. Người đàn ông cao một mét tám đứng ở đó giỗng như một phong cảnh tuyệt đẹp, càng đừng nói tới môi cử động của anh tần phát ra khí thế tinh anh sát phạt của người đứng đầu thương trường và nhân sĩ thượng lưu, lập tức trở thành vương của nơi này.

 

Ánh mắt đám đông đồng loạt dừng lại trên người anh. Woa một tiếng, ái mộ, kinh ngạc, kính ngưỡng, sợ hãi… cái gì cũng có.

 

Đồng tử mắt của Lê Nghiên Nghiên co lại, cô ta thật sự không ngờ Mạc Tuân sẽ tói.

 

Anh lại tới đây vì Lê Hương!

 

Mạc Tuân đóng cửa xe lại, một tay cầm chìa khóa xe đi lên trước, ánh mắt anh dừng lại nơi nào đó, vươn bàn tay lớn của mình ra: “Qua đây.

 

Đám đông quay đầu, Lê Hương đứng ngay bên cửa.

 

Mọi người tự giác mà nhường đường. Lê Hương đi lên trước, cô ngâng đôi mắt đen nhánh nhìn khuôn mặt anh tuần của Mạc Tuân, lúc đưa tay ra thì nhảy vào lòng : anh, CÓ ý như tiêu khả ái của anh tới rôi.

 

Mạc Tuân khẽ bóp bàn tay mềm mại không xương của cô, sau đó tay lớn năm tay nhỏ mà đi vào phòng làm việc của Chu Bình.

 

Nơi này yên lặng đến mức tiếng thở cũng không nghe thấy. Lúc nãy ¡ đã xảy ra chuyện gì? Show ân Aiễ Là ý này sao? Bọn họ đột ngột bị nhét cho đầy miệng cầu lương?

 

Lê Nghiên Nghiên thấy một gáo nước lạnh đổ từ trên đầu xuống, khiến cô ta lạnh thầu tim. Mạc Tuân vậy mà lại đến thật rồi!

 

Tại sao?

 

Tại sao?

 

Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra sai sót?

 

Lê Hương sao lại câu dẫn được Mạc Tuân, cô ta cản bản không tra ra được, ngay cả chút manh môi cũng không tra ra được!

 

Sao Mạc Tuân lại bị Lê Hương mê hoặc thành như vậy?

Bình luận

Truyện đang đọc