NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 627:

 

Rất nhanh, cô tìm được một bức tranh trong ngăn kéo.

 

Đây là tranh gì?

 

Lê Hương chậm rãi mở tranh ra, một tiên nữ tuyệt sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên xông vào tầm mắt của cô.

 

Trên tranh là một vị tuyệt đại mỹ nhân!

 

Chuyện này cũng không kỳ lạ, tửu trang tư nhân vốn cũng không phải là nơi đứng đắn gì, chủ nhân nơi này còn có đam mê bắt cóc mỹ nhân, nhưng điều Lê Hương khiếp sợ là, tuyệt đại mỹ nhân này cô có quen biết, là Liễu Chiêu Đệ.

 

Không phải, chắc là đệ nhất mỹ nhân chân chính của Đề Đô hơn 20 năm trước, là mẹ ruột của Mạc Tuân, Liễu Anh Lạc!

 

Đây là Lê Hương lần đầu tiên thấy được bức họa về Liễu Anh Lạc, cô gần như giây đầu tiên đã nhận ra đây là Liễu Anh Lạc, trong bức họa chính là giai đoạn cảnh xuân tươi đẹp thiếu nữ của Liễu Anh Lạc, bà mặc chiếc váy trắng, trong lòng ôm hai quyển sách, gió thổi qua, bà khẽ ngắng đầu nhìn bầu trời, bức tranh kia phỏng theo ngũ quan tuyệt sắc mà vẽ lên, khí chất càng thêm trong trẻo lạnh lùng xuất trần, còn lộ ra vẻ tài khí thi thư(*).

 

() Ý chỉ vẻ thông minh, thi thư là kinh thi và thư kinh.

 

Đây chính là Liễu Anh Lạc năm đó quan nắp mãn kinh hoa, cũng là người sáng lập trang sức Fly, một đời truyền kỳ Liễu Anh Lạc.

 

Lê Hương bị rung động sâu sắc, cô vươn tay, ngón tay trắng xinh của cô nhẹ nhàng xoa lên gương mặt Liễu Anh Lạc, thì ra bà là một cô gái tuyệt sắc trong trẻo lạnh lùng như thé.

 

Có lẽ, đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa Liễu Anh Lạc và Liễu Chiêu Đệ! Cả đời nàyLiễu Chiêu Đệ cũng không thể trở thành Liễu Anh Lạc.

 

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân: “Mau mau lên, nhanh chóng đặt người vào quan tài thủy tinh, buổi đấu giá bắt đầu rồi!”

 

Lê Hương nhanh chóng cất bức tranh vào, sau đó nằm xuống trên giường, hai mắt nhắm nghiền.

 

Trong đại sảnh tiệc rượu.

 

Chủ nhân tửu trang tư nhân này đứng lên trên, hướng về phía microphone nói: “Các vị quý khách, hoan nghênh các vị tối nay tới tham gia tiệc rượu này, kế tiếp đã đến thời khắc kích động nhất, tôi đã nhặt được một mỹ nhân tuyệt sắc, hiện tại đem ra bán đấu giá, vẫn là quy tắc cũ, người trả giá cao sẽ có được.”

 

Phía dưới nhanh chóng có người hô, “Mỹ nhân tuyệt sắc? Tôi hôm nay lại muốn xem thử có bao nhiêu tuyệt sắc!”

 

“Sẽ không gạt người chứ, hiện tại đệ nhất mỹ nhân Đề Đô là thiên kim Lệ gia Lệ Yên Nhiên, thực ra tôi thấy cũng có chừng đói”

 

“Muốn nói mỹ nhân tuyệt sắc, phải nói đến con gái Liễu gia hơn hai mươi năm trước oanh động Đế Đô, đó mới tuyệt sắc khuynh quốc!”

 

“Nhắc đến con gái Liễu gia, tôi đã từng gặp qua, cô ấy thật như tiên nữ từ trời cao giáng xuống, trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy nhìn nhiều một chút đều là khinh nhòn.”

 

“Chỉ tiếc, vị này đệ nhất mỹ Đế Đô này từ rất sớm đã bị đế vương Mạc gia Mạc Tư Tước cất mất, Mạc Tư Tước xây phòng A Kiều(*), kim ốc tàng kiều luôn rồi, thực sự như giết bọn tôi luôn rồi.”

 

(*) phòng cất giấu mỹ nhân.

 

Nơi đây vốn chính là nơi đàn ông tìm thú vui, ai nấy đều trải qua phong hoa tuyết nguyệt, nhan sắc như Lệ Yên Nhiên trong mắt bọn họ không tính là kinh diễm gì.

 

Bọn họ đa số đều đều trải qua phồn hoa Đế Đô hai mươi năm trước, gặp được đệ nhất mỹ nhân Đề Đô năm đó là Liễu Anh Lạc, không phải, bọn họ gọi là Liễu Chiêu Đệ.

Bình luận

Truyện đang đọc