NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 199:

 

Lê Hương mở cửa sổ nhìn cả vương quốc kinh doanh do một tay anh tạo nên, đột nhiên có một loại cảm giác rất tự hào, ừ, anh thật là giỏi.

 

“Bác tài xế, cho cháu dừng ở chỗ này đi.”

 

“Cô bé, không tới đường U Lan nữa à?”

 

Lê Hương trả tiền xe xong cười nói: “Vâng, đột nhiên cháu có chút sùng bái vị tổng giám đốc Mạc thị này cho nên muốn đi vào gặp anh ấy.”

 

Lái xe chấn kinh nhìn Lê Hương, bây giờ con gái đều nhiệt tình như vậy sao?

 

Lê Hương bước vào tòa nhà Mạc thị, lễ tân ở đại sảnh vội tiến lên chào hỏi: “Vị tiểu thư này, xin hỏi cô muốn tìm ai2″ “Xin chào, tôi muốn tìm tổng giám đốc Mạc Tuân.”

 

Vừa nghe nói là muốn tìm tổng giám đốc nhà mình, lễ tân bèn quay sang đánh giá Lê Hương một chút, cô ta đã tháy rất nhiều mỹ nữ đến tìm tổng giám đốc nhà mình, đều mang theo lòng yêu thương ái mộ mà tới.

 

Lễ tân lịch sự cười nói: “Tiểu thư, cô có hẹn trước không?”

 

Lê Hương lắc đầu: “Không có.”

 

“Rất xin lỗi tiểu thư, nếu không có hẹn trước thì không thể gặp tổng giám đốc.”

 

“Vậy tôi có thể ngồi ở đây chờ anh ấy không?”

 

“Đương nhiên có thể, nhưng mà tôi phải nhắc cô trước, ba ngày trước tổng giám đốc đã tới châu Âu công tác rồi, chưa rõ hôm nào trở về, cô ngồi đợi ở đây cũng không chờ được tổng giám đốc đâu.”

 

Anh ấy tới châu Âu ư2 Thảo nào không liên lạc với cô.

 

Lê Hương ngồi trên ghế ở đại sảnh, sau đó mở điện thoại ra, tìm số điện thoại của Mạc Tuân.

 

Đau của anh, càng kích thích anh, vì vậy, cô căn lưỡi mình, không cho mình kêu thành tiếng.

 

Lê Hương cảm thấy bàn tay anh lướt xuống hông mình, con ngươi hơi rụt lại, vội nói: “Mạc Tuân, đừng…”

 

Bên kia truyền tới tiếng chuông điện thoại, còn chưa được một lần đã được nhận ngay lập tức, Lê Hương nghỉ ngờ anh vẫn luôn chờ điện thoại của cô.

 

Nhưng Mạc Tuân nhận điện thoại lại không nói gì.

 

Lê Hương rũ mi: “Alo, Mạc tiên sinh, sao anh không nói gì?”

 

Lúc này, tiếng nói trầm thấp, khàn khàn của Mạc Tuân mới vang lên: “Anh nghĩ là em sẽ không gọi cho anh.”

 

Lê Hương khẽ cắn môi, anh còn tự biết đấy, chuyện hôm đấy khiến cô xấu hổ, cuối cùng, cô bĩu môi: “Hừ!”

 

Cô lại hừ thêm tiếng nữa.

 

Lễ tân vẫn luôn nhìn Lê Hương, không biết cô đang gọi cho ai, dù sao chắc chắn không phải tổng giám đốc nhà cô ta, lúc này đột nhiên nghe thấy cô gái hờn dỗi hừ một tiếng.

 

Lễ tân cảm thấy Lê Hương thật nũng nịu, mà hình như là cô có bạn trai, hoặc là đối tượng mờ ám, sao vẫn yêu thương nhung nhớ giám đốc nhà cô ta chứ?

 

Lễ tân rất không thích mấy cô gái đỏng đảnh thích chăn lốp xe phòng hờ, chờ khi tổng giám đốc về, cô ta nhất định sẽ vạch trần cô.

 

Lúc này, một chiếc xe thương vụ dài sang trọng chậm rãi dừng lại trước tòa nhà Mạc thị, thư ký trưởng Nghiêm Nghị xuống xe, sau đó cung kính mở cửa sau, một bóng người anh tuần cao lớn lập tức đập vào mát.

 

Mạc Tuân về.

Bình luận

Truyện đang đọc