NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 1151:

 

Mồ hôi lạnh trên trán Sùng Văn nhát thời đổ xuống: “Thiếu chủ, đất nước cổ xưa thần bí đã biến mắt trăm năm Lan Lâu Cổ Quốc tái hiện thế gian, cuốn đất mà đến, công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc… Lê Hương sẽ trở thành Cửu Lăng vương phi Hoa Tây Châu, nếu như đoán không lầm, lúc này Lê Hương nắm đến ngôi vị vương hậu Hoa Tây Châu.”

 

Lời vừa dứt, toàn bộ thư phòng rơi vào yên lặng, kiềm nén, hít thở không thông.

 

Mạc Tuân thé mới biết mục đích chân chính trở về sau ba năm của Lê Hương là gì, chuyên hành trình đến Đề Đô chẳng qua chỉ là rẽ ngang đường mà thôi, lần này đây cô mang theo bí mật Lan Lâu Cổ Quốc biến mắt tái hiện thế gian, mở ra đường đoạt quyền cho Hoa Tây Châu.

 

Cô muốn gả cho Thượng Quan Húc? Mục đích của cô thực sự vậy là cái gì? Đều nói Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc có mối quan hệ sâu xa thâm hậu, mỗi một công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc đều sẽ gả cho thái tử Hoa Tây Châu, hai nước thông qua két hôn để duy trì phồn thịnh chung.

 

Hiện tại Lê Hương muốn tuân thủ ước hẹn trăm năm, gả cho Thượng Quan Húc? Trong tròng mắt Mạc Tuân lập tức gió nổi mây phun, nhưng nhìn kỹ phía dưới, trong mắt anh lại không có gì cả, chỉ thâm trầm giống như hai vực sâu.

 

Sùng Văn an tĩnh mà cung kính đứng ở một bên, không dám lên tiếng quấy rồi Mạc Tuân, Lê Hương mang theo Lan Lâu Cổ Quốc tái xuất, sợ rằng tối nay rất nhiều người không ngủ.

 

Nhưng đối với quần chúng ăn dưa náo nhiệt mà nói, mọi người hiện tại rất phần khởi, ngày mai công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc ngồi xe hoa dạo phó, tất cả mọi người tranh giành muốn tháy phong thái vị công chúa thần bí này.

 

Lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Mạc Tuân.

 

Là… Thượng Quan Mật Nhi gọi.

 

Mạc Tuân ấn phím nhận, tràm thấp nói: “Alo.”

 

“Mạc tiên sinh, là em đây, gần đây anh có bận gì không, đã trễ thế này rồi em không có quấy rầy anh chứ.” Giọng nói mềm mại của Thượng Quan Mật Nhi truyền đến, mang theo ý cười ngọt ngào.

 

Mạc Tuân nhàn nhạt cong môi mỏng: “Không quấy rây.”

 

“Là như vậy Mạc tiên sinh, công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc ngày mai sẽ đến Hoa Tây Châu, bố em cử hành một bữa tiệc thịnh đại trong Vương cung nghênh tiếp, đến lúc đó tắt cả vương tử công chúa và quyền thần sẽ tham gia, em muốn mời Mạc tiên sinh qua đây, không biết Mạc tiên sinh có thiếu bạn gái hay không nhỉ?” Thượng Quan Mật Nhi xung phong nhận việc muốn làm bạn gái Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân không tâm tình sóng lớn gì, anh im lặng mấy giây rồi mỏ miệng nói: *Được, ngày mai gặp.”

 

Cô Tô Uyễn.

 

Tiểu Bì Bì lập tức tắt máy vi tính, sau đó bằng nhanh nhất tốc độ chạy vào phòng dì Tô: “Dì Tô dì Tô, không xong, xảy ra chuyện lớn, chúng ta mau rời đi!”

 

Dì Tô ngây ngơ: “Tiểu thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì, tôi chuẩn bị hai bộ quần áo trước, đêm nay lạnh, thiếu gia và tiểu thư muôn ngàn lần không thể bị cảm lạnh.”

 

“Không còn kịp nữa rồi, có người đang theo dõi con, mau đi thôi!”

 

Tiểu Bì Bì một tay lôi kéo dì Tô, một tay lôi kéo Tiểu Tinh Tinh, cũng không quay đầu lại rời khỏi Cô Tô Uyển, lên một chiếc xe taxi.

 

Tiểu Tinh Tinh nháy đôi mắt to tròn đáng yêu nhìn Tiểu Bì Bì, còn giơ bàn tay trắng sữa lên giúp anh trai lau mồ hôi: “Anh trai, anh sao vậy, anh lợi hại như vậy, còn chưa đụng phải đối thủ, lẽ nào lần này có cao thủ đến rồi sao?”

 

Tiểu Bì Bì thở hỗn hển mấy cái: “Đâu chỉ là cao thủ, mà chính là đại thần, anh không chút phòng bị, thiếu chút nữa thì bại lộ tung tích, nhưng… muốn tìm được anh, không dễ dàng như vậy.”

 

Tiểu Bì Bì đắc ý cười cười.

 

Lúc này một chuỗi chắn động vang lên, điện thoại Tiểu Bì Bì.

Bình luận

Truyện đang đọc