NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 629:

 

“Mỹ nhân này mới đúng là mỹ nhân tuyệt sắc chứ, là tuyệt sắc như con gái Liễu gia hai mươi năm trước.”

 

“Đã như vậy, vậy mọi người bắt đầu ra giá đi! Mang một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy về kim ốc tàng kiều, cũng noi theo cuộc đời của đế vương thương giới Mạc gia Mạc Tư Tước năm đó, vậy cuộc đời này cũng không uỗng nữa.”

 

Chủ nhân tửu trang vừa nói như vậy, tất cả mọi người trở nên kích động hưng phấn, bọn họ hận không thể hiện tại đã mang Lê Hương về cất giữ.

 

“Tôi ra hai chục triệu!”

 

“40 triệu!”

 

“80 triệu!”

 

Tiệc rượu này được tổ chức rất nhiều, mỹ nhân bị bán đấu giá cũng có rất nhiều, thế nhưng Lê Hương khởi điểm trực tiếp là hai chục triệu, độ chỉ tiền xa hoa này làm người ta líu lưỡi.

 

Rất nhanh thì có người thét lên rồi 90 triệu,chủ nhân tửu trang khoát tay một cái, cười híp mắt nói: “Các vị, giá cả của chúng tôi phải đột phá 100 triệu rồi, bạn bè nhắc nhở, kế tiếp hô giá phải cần thận, nhìn ví tiền lượng sức mà ra đấy nhé.”

 

Mọi người cũng không có nghĩ lần đấu giá này kịch liệt như thé, dễ dàng đã đột phá mức giá 100 triệu, tất cả mọi người bắt đầu nghị luận, “Anh có muốn hô giá tiếp không? Tiêu mấy trăm triệu mua một người phụ nữ về, mối mua bán này hình như có hơi kích động.”

 

“Như vậy đi, để vị mỹ nhân tuyệt sắc mở mắt ra trước, giá cả cô ấy cao như vậy, cũng phải để cho chúng tôi xem thật kỹ cô có đáng giá hay không chứ.”

 

Tất cả mọi người đều nhát trí, để Lê Hương tỉnh lại trước, chủ nhân tửu trang gật đầu đồng ý, lấy một bình thuốc nhỏ ra, đặt dưới mũi Lê Hương.

 

Lê Hương cũng không hôn mê, khi cô ngửi được thuốc đông y gay mũi bên trong bình thuốc nhỏ, cô liền thuận thế mở mắt ra.

 

Lê Hương chậm rãi đứng lên, đôi mắt đen láy mang theo vài phần nhập nhèm mờ mịt nhìn thoáng qua, khi thấy nhiều người đàn ông nhìn chằm chằm như vậy, cô lại càng hỏang sợ, hàng mi nhỏ dài bất an rung động, như chú nai kinh sợ yếu đuối chạy loạn.

 

“Các anh… các anh là ai, đây là đâu?” Giọng nói cô yêu kiều mềm mại, vô cùng sợ sệt.

 

Một màn này lại làm đám đàn ông phía dưới hứng khởi, lòng chinh phục nhất trong xương tủy bọn họ đều bị kích phát ra, không ngờ một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy là một tiểu bạch thỏ đơn thuần yếu đuối, đưa cô về dạy dỗ cẩn thận, nhất định rất tình thú.

 

“Các ông đừng hô giá, tôi phải hô, tôi nói với các ông này, tiểu mỹ nhân này chính là một vưu vật, xem tư thái cô ấy, mềm mại như không xương ấy, rất thích hợp để vuốt ve.”

 

“Nào chỉ có chừng đó, nhìn dáng vẻ cái gì cũng không hiểu của cô ấy, bắt nạt ra sao cũng được hết đấy ha ha ha.”

 

Mạc Tuân nghe đám đàn ông bên người bàn tán, anh đột nhiên nheo lại cặp mắt hẹp kia, anh không biết Lê Hương đang chơi trò gì, cô cũng không phải là tiểu bạch thỏ đơn thuần yếu đuối gì, cô sẽ cắn người.

 

Hiện tại ngón tay anh còn lưu lại dấu răng nho nhỏ, là do cô cắn.

 

Từ Thiếu Nam cũng hiểu được thú vị, vừa rồi con nhỏ xấu này đeo mặt nạ mèo nhỏ, dễ dàng vượt mặt tên công tử kia, đùa bốn người ta, bây giờ cô lại trưng ra dáng vẻ bạch liên hoa không biết hại người?

 

Từ Thiếu Nam tìm một vị trí ngồi xuống, nhàn nhã uống trà xem cuộc vui.

 

“Tôi ra 100 triệu!”

 

“300 triệu!”

 

“B00 triệu!”

Bình luận

Truyện đang đọc