NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

CHương 566:

 

Lệ Yên Nhiên lộ ra nụ cười điềm tĩnh, cô ta giơ giơ cái túi trong tay lên: “Mẹ Ngô, tôi biết khẩu vị bà nội Mạc gần đây không tốt, tôi là bác sĩ dinh dưỡng, dạo gần đây có nghiên cứu ra một bộ thực đơn dành riêng cho bà nội Mạc, lúc nãy tôi vừa bảo người mua nguyên liệu của món tôi nghĩ ra, vừa lúc sang đây thăm bà nội Mạc.”

 

Mẹ Ngô nhường đường nói: “Lệ tiểu thư, cô có lòng quá, cô mau vào đi.”

 

Lệ Yên Nhiên đi vào: “Bà nội Mạc đâu rồi?”

 

“Ở trong phòng trên lầu, mới vừa truyền dịch dinh dưỡng, hiện tại ngủ rồi.”

 

“Vậy chúng ta chuẩn bị trước một bữa ăn dinh dưỡng đi! Như vậy đợi bà nội Mạc tỉnh để bà ăn thử luôn.”

 

“Được”

 

Hai người đi vào phòng bếp, Lệ Yên Nhiên đưa thực đơn và nguyên liệu nấu ăn cho mẹ Ngô, cô ta là thiên kim đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước, đương nhiên sẽ không xuống bếp, nên chỉ giảng giải thực đơn cho mẹ Ngô nghe.

 

Mẹ Ngô dựa theo lời cô ta bắt đầu làm bữa cơm dinh dưỡng, hiện tại chỉ cần là chuyện có ích cho lão phu nhân, mẹ Ngô đều nguyện ý làm.

 

Sau một tiếng, bên tai truyền đến tiếng cửa mở, mẹ Ngô nhanh chóng nói: “Chắc là thiếu gia đã về.”

 

“Tôi đi nhìn cho.” Lệ Yên Nhiên vui sướng chạy ra ngoài, rất nhanh cô ta thấy dáng người cao lớn đang đứng cạnh cửa, quả thật Mạc Tuân đã về.

 

Hôm nay Mạc Tuân mang tây trang màu đen được may thủ công, chất vải đắt tiền được là thẳng không có chút nào nếp uốn, trên bờ vai thẳng nhuốm vẻ lạnh lùng, cả người ưu nhã kiêu ngạo, lại tản ra một tầng khí lạnh lẽo xa cách người lạ chớ đến gần.

 

“Anh Hàn Đình, anh về rồi?” Lệ Yên Nhiên vui vẻ kêu lên.

 

Mạc Tuân nhắc chân dài đi tới, đôi mắt thâm thúy của anh rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, sao em lại tới đây?”

 

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng chạy vào phòng bếp bưng bữa ăn dinh dưỡng mẹ Ngô mới vừa làm xong ra ngoài, dâng lên như vật quý cho Mạc Tuân xem: “Anh Hàn Đình, đây là bữa ăn dinh dưỡng em chuẩn bị cho bà nội Mạc, là làm riêng cho bà, thế nào, em giỏi lắm đúng không?”

 

Bữa ăn dinh dưỡng là mẹ Ngô làm, hiện tại Lệ Yên Nhiên nói cứ như là cô ta tự mình xuống bếp, ở trước mặt Mạc Tuân tranh công.

 

Mẹ Ngô cũng không nói ra, chút tâm tư của cô gái bà nhìn ra được, hơn nữa Lệ Yên Nhiên đã rất có lòng rồi, đương nhiên, cô ta vẫn là không có cửa so sánh với Thiếu phu nhân.

 

Mẹ Ngô nghĩ tới Lê Hương, nếu như Thiếu phu nhân vẫn còn ở đây thì tốt rồi…

 

Ánh mắt Mạc Tuân mềm mại, Lệ Yên Nhiên là cô gái rất thông minh, cô ta chưa bao giờ lấy thân phận thiên kim Mạc gia ở bên ngoài rêu rao, ở trước mặt anh lại càng chủ động buông xuống dáng vẻ tiểu thư để lấy lòng anh, mà đàn ông lại đa số có cảm tình với loại con gái này.

 

“Chúng ta cùng lên lầu thăm bà nội thôi!”

 

“Vâng ạ.” Lệ Yên Nhiên nhảy cỏn trong lòng.

 

Trong phòng, Mạc lão phu nhân đã tỉnh, mấy ngày này bà ngoại trừ uống nước ra thì đều dựa vào dịch dinh dưỡng truyền vào, hiện tại cả người bà gầy đến thành da bọc xương, tỉnh thần ~^ £ Ä 3+ cũng rất uê oải.

 

“Bà nội, bà tỉnh rồi à?” Mạc Tuân nhanh chóng đỡ lão phu nhân lên, lót phía sau cô một chiếc nệm êm: “Yên Nhiên sang đây thăm bà đấy.”

 

“Bà nội Mạc…” Lệ Yên Nhiên ngoan ngoãn tiến lên: “Cháu đã sớm muốn tới thăm bà, đã lâu không gặp cháu rất nhớ bà đó.

 

Nghe nói khẩu vị bà không tốt, cháu thiết kế thực đơn dinh dưỡng cho bà này, bà ăn nhiều chút nha.”

Bình luận

Truyện đang đọc