NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 791: Cám ơn các bạn đã gửi những lời động viên nhanh khỏi covid đến vơi nhóm nhé! Chúc cả nhà luôn vui khỏe!



Mạc Tuân không ngẳắng đầu, không ai biết trong lòng anh đến tột cùng suy nghĩ gì, anh chỉ là mắp máy đôi môi mỏng: “Không cần.”



Anh không dùng quan hệ xã hội xuất thủ, mà tùy ý để dư luận lên men, anh nghĩ cái gì thế? Nghiêm Kiên không dám hỏi: “Chủ tịch, vậy tôi xuống trước.”



“Đi đi.”



Nghiêm Kiên ra ngoài.



Văn phòng quay về yên tĩnh, Mạc Tuân xử lý xong toàn bộ văn kiện khó giải quyết, ném bút máy lên bàn, anh nặng nề dựa lưng vào ghế sô, sau đó giơ tay lên tháo cà-vạt.



Anh lấy điện thoại ra, trong điện thoại trống không, Lê Hương không gọi điện thoại cho anh, ngay cả một tin nhắn cũng chả thấy đâu.



Cô đến tột cùng có ý gì hả? Ăn no chùi miệng xong liền chạy? Mạc Tuân gắn ra tiếng cười đáng sợ, dáng vẻ kéo váy lên liền vô tình của cô thật đúng là cực kỳ giống đại tra nữ mà?



Đặt di động xuống, anh nhẹ nhàng nhắm nghiền hai mắt. Chợt trong đầu hiện lên một hình ảnh, giữa đêm khuya lành lạnh, cô đẩy anh ngã xuống bụi cỏ, mái tóc đen dài thanh thuần kia xõa tán loạn, vòng eo thon nhỏ như rắn nước đặt trong lòng bàn tay anh…



Mạc Tuân khép mắt, yết hầu cuộn lên xuống, anh mạnh mẽ giũ sạch toàn bộ ký ức trong đầu, không nghĩ thêm nữa.



Khóe môi bạc tình nhếch lên nụ cười nhạt, nếu như cô nghĩ chuyện cứ vậy sẽ qua, vậy cô lầm to rồi, mỗi người đều phải vì chuyện mình làm gánh chịu hậu quả.



Lê Hương về tới Đài D, chuyên mục tâm tình buổi chiều sắp bắt đầu rồi, cô phải tiếp tục làm MC.



Bởi vì Mạc Tuân, hiện tại độ chú ý Đài D tương đối cao, giọng Lê Hương trong veo mềm mại chia sẻ một bài thơ tình, sau đó chuẩn bị mở thông đường dây nóng.



Lúc này cạnh cửa Đài D xuất hiện mấy người, người đứng đầu chính là Lệ Yên Nhiên.



Lệ Yên Nhiên lúc đầu vô cùng tự tin với kết quả Đài A, tưởng rằng Lê Hương sẽ bại rất thảm, nhưng nào ngờ Lê Hương ấy vậy mà thắng áp đảo cô ta.



Lệ Yên Nhiên chỉ vừa nghĩ đến đã thấy rất không phục, tỷ lệ nghe đài của Đài A radiolà dùng scandal ông ngoại và Phạm Điềm đổi lại, ông ngoại cũng ném đi thể diện rồi. Thế mà khi so đấu tỷ lệ nghe đài, Mạc Tuân lại chen chân vào, làm tỷ lệ nghe Đài D tăng vọt.



Lệ Yên Nhiên cảm giác mình thực sự là trộm gà không thành lại còn mất nắm thóc.



Lúc này bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc: “Yên Nhiên.”



Lệ Yên Nhiên nhanh chóng quay đầu, sau khi thấy rõ ai tới, cô ta mừng như điên: “Anh Vô Ưu! Anh Vô Ưu, anh cuối cùng cũng đến rồi!”



Dạ Vô Ưu tới?



Hôm nay Dạ Vô Ưu mặc áo khoác gió màu đen, hắn ta đút hai tay vào trong túi áo gió, gương mặt đẹp trai lộ ra vẻ tái nhợt bệnh tật, cả người thoạt nhìn âm trầm lại sâu không lường được.



Lệ Yên Nhiên chạy tới, khoác lên cánh tay Dạ Vô Ưu, Dạ Vô Ưu rốt cục cũng chịu ló dạng rồi, Lệ Yên Nhiên nhất thời cảm giác mình có được người tâm phúc.



Lệ Yên Nhiên nhanh chóng tố cáo: “Anh Vô Ưu, anh nhìn đi, nhỏ đó chính là Lê Hương!”



Lệ Yên Nhiên chỉ vào Lê Hương ở Đài D.



Cặp mắt xanh kia của Dạ Vô Ưu rơi vào Lê Hương, hắn ta mang theo vài phần thưởng thức quan sát Lê Hương, thì ra cô chính là Lê Hương, trong thời gian ngắn như vậy đã đào ra scandal của ông nội, đoạt đi vị hôn phu của Yên Nhiên và người trong lòng của Minh Châu.



Có chút thú vị?



Dạ Vô Ưu lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Chương 792:



Lệ Yên Nhiên thấy thế cũng biết Lê Hương đã thành công gợi lên hứng thú của anh Vô Ưu, người bị anh Vô Ưu để mắt tới, giống như bị một con rắn độc quấn lên, anh Vô Ưu sẽ không để cô chết nhanh như vậy, mà là cầm sợi dây từ từ buộc chặt cô chơi đùa, chơi mãi đến khi cô sức cùng lực kiệt, anh Vô Ưu mới xé nát cô ra.



Đây chính là Dạ Vô Ưu?



“Yên Nhiên, chuyện phát sinh gần đây anh đã biết, chuyện kết quả nghe đài anh cũng nghe nói, kỳ thực chuyện giữa… Mạc Tuân và Lê Hương tuồn ra không phải chuyện xấu, mà là chuyện tốt!” Dạ Vô Ưu hờ hững nói.



Lệ Yên Nhiên hết sức khó hiểu: “Anh Vô Ưu, đây mà là chuyện tốt gì chứ, bây giờ danh tiếng đều bị cô ta đoạt hết cả rồi.”



Dạ Vô Ưu liếc mắt Lệ Yên Nhiên, kỳ thực dù cho là Lệ Yên Nhiên hay là Dạ Minh Châu, anh ta đều nhìn không thuận mắt, cả hai đều quá ngu xuẩn.



Dạ Vô Ưu không muốn tốn nhiều lời, hắn ta nhìn về phía mấy nhân viên bên cạnh, thấp giọng nói: “Đợi lát nữa các anh sắp xếp mấy người, giả làm người nghe gọi đến đường dây nóng, chất vấn cô ta vì sao câu dẫn vị hôn phu của người khác, hiện tại người nghe Đài D quá lớn, rất nhiều đều là đeens xem kịch vui, chỉ cần chúng ta dẫn mồi lửa trước chụp lên cái mũ hồ ly lên đầu Lê Hương, vậy hướng dư luận đại chúng liền thuận theo chúng ta.”



Nhân viên công tác sửng sốt, sau đó nhanh chóng gật đầu khen: “Thật không hỗ là Dạ thiếu, anh vừa ra tay cũng quá lợi hại tồi đó, tỷ lệ nghe Đài D đúng là bạo, nhưng bạo thì thế nào, chúng ta chỉ cần nắm đầu dây một chút dư luận liền bị dắt mũi theo, đến lúc cô ta chính là con chuột qua phố, người người đuổi đập, đường dây nóng sẽ gọi đến cháy mắng, thế nhưng đều là gọi tới mắng cô ta.”



Lệ Yên Nhiên cuối cùng cũng nghe hiểu, hai mắt cô ta sáng ngời: “Không tệ không tệ, các người dựa theo sắp xếp của anh Vô Ưu mau đi làm đi! Tôi ngược lại muốn nhìn thử kết cuộc của Lê Hương ra sao.”



“Tốt.” Nhân viên công tác nhanh chóng đi làm.



Lệ Yên Nhiên đứng ở cạnh cửa cười đắc ý: “Anh Vô Ưu, cuối cùng em cũng hiểu ý anh, hiểu được chuyện tốt mà anh nói nghĩa là gì.”



Dạ Vô Ưu cong môi: “Hiện tại Lê Hương đã đứng ở trên đầu gió đỉnh sóng, rất nhiều chuyện chỉ cần chúng ta thêm chút lợi dụng, dư luận sẽ giống như quả cầu tuyết, càng lúc sẽ càng to, Đề Đô an tĩnh đã lâu, chúng ta cứ chờ xem trận bão này mạnh đến mức nào?



Lệ Yên Nhiên thiếu điều vỗ tay, vì cô ta biết đây chỉ là bước đầu tiên của Dạ Vô Ưu, kế tiếp Dạ Vô Ưu còn rất nhiều chiêu trò, Lê Hương, rồi mày phải nhận quả đắng?



Đài D, Lê Hương khai thông đường dây nóng, lúc này vang lên tiếng chuông, có cuộc gọi đến, Lê Hương nhanh chóng nhận: “Chào bạn thính giả, tôi là MC chuyên mục tâm tình buổi tối Lê Hương, xin hỏi bạn có phiền não tình cảm gì không, hy vọng tôi có thể giúp được bạn.”



Bên kia người nghe nhanh chóng nói: “Lê Hương, cô rốt cuộc có biết xấu hỗ không, lẽ nào cô không biết Mạc Tuân là vị hôn phu của Lệ Yên Nhiên sao, cô câu dẫn vị hôn phu của người khác là có tâm cơ gì, đây chính là giáo dục tu dưỡng của cô sao?”



Lúc này lại có cuộc gọi khác, cũng là mắng chửi cô: “Lê Hương, chẳng những cô quyến rũ vị hôn phu của người khác, còn cắm sừng viện sĩ Mạc, cô là phản bội viện sĩ Mạc! Viện sĩ Mạc có biết bản chất cô là ả gái phóng đãng lại không biết liêm sỉ như thé này không hả?”



Điện thoại Đài D nhanh chóng nổ tung, tiếng mắng chửi càng ngày càng khó nghe: “Lê Hương, cô biết Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn là anh em ruột không hả? Cô chơi trò ái muội giữa hai anh em họ, không sợ bọn họ vì cô mà trở mặt thành thù sao?”



“Tôi muốn khiếu nại, tôi muốn khiếu nại Đài D, MC Đài D là người suy đồi đạo đức như thế, còn để giải quyết chuyện phiền nhiễu tình cảm chúng tôi, cô ta có thể dạy chúng tôi cái gì chứ, đây quả thực là chuyện buồn cười nhất tôi nghe được mà.”



“Đóng cửa Đài DI Đuổi Lê Hương ra khỏi radio! Đuổi Lê Hương ra khỏi viện khoa học!”
Chương 793:

Càng về sau tiếng lên án công khai càng kịch liệt, Lê Hương căn bản cũng không có cơ hội mở miệng nói chuyện, cô đã ngập trong nước bọt rồi.

Lúc này “tạch” một tiếng, tất cả thiết bị Đài D đều bị mạnh mẽ cắt đứt, Dạ Huỳnh dẫn theo đám nhân viên radio khí thế hung hăng xông đến: “Lê Hương, đều là chuyện tốt do cô gây ra, hiện tại radio chúng tôi hứng chịu cơn mưa chửi từ dân chúng, rất nhiều người nghe đều yêu cầu chúng ta lập tức đóng cửa Đài D, tiến hành nghiêm túc xử lý cô, chúng tôi không thể bao che cô được nữal”

Hiện tại Dạ Huỳnh xông vào, dứt khoát muốn đóng cửa Đài D.

Lê Hương chau hàng mày thanh tú, kỳ thực trận phong ba dư luận cũng do định luận “lượng đổi chất cũng đổi theo”, ngay từ đầu giữa cô và Mạc Tuân đã có chuyện xấu truyền ra ngoài, nhất là lần trên thọ yến kia của Lệ lão phu nhân, hiện tại cuộc gọi kia của Mạc Tuân đưa họ lên top search, còn làm dậy sóng dư luận.

Nơi đây không ai biết quá khứ giữa cô và Mạc Tuân, chính là cuộc hôn nhân ngắn ngủi ấy. Tất cả mọi người chỉ biết cô là vị hôn thê của Mạc Tử Tiễn, mà Mạc Tuân là vị hôn phu của Lệ Yên Nhiên, hiện tại cô và Mạc Tuân quấn quít lấy nhau, vốn đã là mờ ám.

Lê Hương biết tình thế lần này đối với cô rất bát lợi, cô bị kiềm chế quá nhiều, không muốn tổn hại danh tiếng Mạc Tử Tiễn, lại không thể gây tổn thương Mạc Tuân.

“Lê Hương, từ khi radio mở cửa tới nay, cho tới bây giờ chưa từng nhận được điện thoại khiếu nại nhiều như vậy, bây giờ bên ngoài dư luận xôn xao, chỗ chúng tôi không thể giữ vị Đại Phật cô ở đây nữa rồi, chờ cô xử lý tốt việc tư của mình rồi chúng ta lại đàm luận chuyện radio nhé!” Dạ Huỳnh nhân cơ hội ra lệnh, trực tiếp đuổi Lê Hương ra ngoài.

Đôi mắt sáng của Lê Hương nhàn nhạt, không để lộ ra sóng lớn gì, cô thu dọn đồ đạc, sau đó cầm túi lên: “Được, trưởng đài Dạ, tôi tôn trọng quyết định của bà, hiện tại tôi đi ngay.”

Lê Hương rời đi.

| 1 Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn Lê Hương mêm mại khuất xa trong tầm mắt, Dạ Huỳnh không nhịn được nhéch môi, từ khi giao thủ tới nay, đây là lần đầu tiên Lê Hương chịu thiệt.

Loại cảm giác này thực sự là quá sung sướng.

Dạ Huỳnh về tới văn phòng trưởng đài của mình, bà ta nhịn không được chia sẻ tin tức tốt này cho Dạ Vô Ưu và Lệ Yên Nhiên: “Vô Ưu, Yên Nhiên, mẹ đã đuổi Lê Hương ra radio rồi.”

“Thật vậy sao? Tốt quá!” Lệ Yên Nhiên lập tức vui vẻ nhảy cẳng lên.

Dạ Vô Ưu đứng lặng bên cửa số sát đất, một đôi lam đồng của anh ta bình tĩnh nhìn dưới lầu, Lê Hương bị đám phóng viên dưới lầu điên cuồng chặn lại.

Hiện tại sợ rằng Lê Hương ở Đế Đô bước được nửa bước cũng khó.

“Vô Ưu, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Dạ Huỳnh không nhịn được hỏi, bà ta muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dứt khoát ép Lê Hương không ngóc đầu lên được.

Sắc mặt Dạ Vô Ưu nhàn nhạt: “Bây giờ chúng ta không cần làm gì hết, cứ chờ thôi.”

“Chờ? Chờ cái gì chứ?”

Dạ Vô Ưu nhìn về phía Dạ Huỳnh: “Dì à, đương nhiên là đợi Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn rồi, cháu đang đợi bọn họ xuất thủ, cũng muốn nhìn thử xem hai vị thiên chỉ kiêu tử Mạc gia này thích Lê Hương đến mức nào, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.”

Dạ Huỳnh nhíu mày, đúng vậy, dư luận lần này của Lê Hương quá lớn, Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn chắc là sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Bọn họ sẽ vì Lê Hương làm đến mức nào? “Anh Vô Ưu, người Mạc gia không phải dễ trêu, nếu như Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn đều yêu Lê Hương, liều mạng bảo vệ cô ta, đây chẳng phải là rất bát lợi với chúng ta sao?”
Chương 794:

Dạ Vô Ưu mím môi, vừa rồi anh ta đã nói rồi mà, Lệ Yên Nhiên chính là quá ngu.

“Anh sợ là bọn họ không yêu, nếu như yêu, vậy vừa đúng ý anh.” Dạ Vô Ưu nói.

Dạ Huỳnh đứng cạnh Dạ Vô Ưu, cô suy nghĩ sâu xa Liễu Nhất Hạ sau đó lộ ra ý cười, hiểu: “Đúng vậy, yêu, chính là nhược điểm trí mạng và uy hiếp của bọn họ.”

Lệ Yên Nhiên hai mắt sáng ngời, cái hiểu cái không.

Dạ Vô Ưu gật đầu, anh nhìn bóng người nhỏ nhắn của Lê Hương dưới lầu, chậm rãi cong môi: “Hy vọng cô thật sự có chút bản lĩnh, đừng ngã xuống như vậy, nếu không mát hết thú vị, tôi sẽ rất thất vọng.”

Lê Hương đi xuống lầu, mới ra đại sảnh radio, đám phóng viên ngồi chờ liền chen chúc tới, nhao nhao đưa lên microphone, “Lê Hương, hôm nay đường dây nóng bẻ, đối mặt toàn dân nghỉ vấn và chửi rủa, cô có muốn đáp lại gì không?”

“Lê Hương, Đài D có phải đã bị đóng cửa rồi hay không? Có phải cô đã bị đuổi ra khỏi radio rồi không?”

“Lê Hương, về anh em Mạc thị, rốt cuộc cô thích ai, là Mạc tổng hay là viện sĩ Mạc?”

Lê Hương không phải lần đầu tiên đối diện màn ảnh rồi, thế nhưng sức chiến đấu của đám phóng viên Đế Đô này mạnh hơn mấy lần so với Hải Thành, cô cụp thấp mũ xuống, lựa chọn im lặng không trả lời.

Cô muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhưng vô ích, giữa biển người điên cuồng chen chúc, cô căn bản cũng không thể thoát ra được.

Lúc này không biết có một người đàn bà ở đâu xuất hiện, cô ta tiền lên liền đây Lê Hương một cái, còn tức miệng mắng to: “Con điềm, sao mày còn có mặt mũi thò ra! Chồng tao bị con hồ ly tinh bên ngoài câu dẫn, cuối cùng cửa nát nhà tan, tao ghét nhất loại người như mày, tao gặp một lần liền đánh một lần!”

Người đàn bà điên kia giơ tay lên, tát thẳng lên mặt Lê Hương.

Lê Hương mới vừa bị bất ngờ đẩy một cái, còn chưa kịp đứng vững, lúc này cô cũng cảm giác một làn gió sắc bén vút tới, Lê Hương trừng đôi mắt sáng, trong đó hiện ra ánh sắc lạnh.

Nhưng Lê Hương còn chưa kịp hành động, lúc này một bàn tay to trắng nõn xinh đẹp đột nhiên duỗi tới, giữ chặt bàn tay con mụ điên kia.

Lê Hương ngẳng đầu, trong tầm mắt xông vào một gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ, là Mạc Tử Tiễn.

Mạc Tử Tiễn tới.

Mạc Tử Tiễn lạnh lùng hất con mụ điên kia ra, anh mắp máy đôi môi mỏng: “Bà thử một lần dám động đến một sợi tóc của cô ấy xem, tôi sẽ cho bà biết cửa nát nhà tan không phải là kết cục xấu nhất của bà.”

Mụ điên kia lui về phía sau mấy bước, sau đó chật vật ngã chồng vó trên mặt đất.

Mạc Tử Tiễn không phải là người thường nỗi giận, nhưng khi anh nổi nóng lên thực sự là lạnh lùng đến cực hạn, lộ ra gai nhọn, khiến người ta sợ run.

Mạc Tử Tiễn đi tới trước mặt Lê Hương, con ngươi trong trẻo lạnh lùng đen nhìn cô, tràn ra vài phần tình cảm ấm áp: “Lê Hương, không sao chứ, bà ta có làm em bị thương không?”

Lê Hương lắc đầu: “Không có.”

“Vậy là tốt rồi, hiện tại anh đưa em về nhà.” Mạc Tử Tiễn ôm vai Lê Hương, bảo vệ cô trong lòng mình.

Một màn này có thể nói làm cho toàn trường sôi trào, đám phóng viên không ngừng chụp ảnh, nhao nhao đưa micro đến Mạc Tử Tiễn, “Viện sĩ Mạc, anh đến đúng lúc lắm, xin hỏi anh có biết vị hôn thê của mình ngoại tình với anh ruột mình không?”

“Viện sĩ Mạc, anh còn có thể kết hôn với Lê Hương sao?”
Chương 795:



“Viện sĩ Mạc, anh em các anh có khả năng vì Lê Hương mà tương tàn không?”



“Viện sĩ Mạc…”



Lúc này Mạc Tử Tiễn đột nhiên dừng bước, anh nhìn về phía hàng loạt cameras kia, lãnh đạm mở miệng nói: “Tôi đã giải trừ hôn ước với Lê Hương, cho nên cô ấy không hề ngoại tình như lời vừa nói.”



Cái gì? Đã giải trừ hôn ước? Ai có thể ngờ tới Mạc Tử Tiễn vậy mà tuyên bố trước mặt đám phóng viên bọn họ rằng anh đã giải trừ hôn ước?



Mạc Tử Tiễn sớm không tuyên bố, muộn không tuyên bó, lại ngay lúc Lê Hương xảy ra chuyện tuyên bố, hệt như ném xuống qua bom nặng ký vậy, toàn trường sôi trào, “Viện sĩ Mạc, xin hỏi hai người giải trừ hôn ước khi nào, hiện tại Lê Hương đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, anh nói như vậy có phải cố ý che chở Lê Hương hay không?”



“Viện sĩ Mạc, có phải anh muốn tẩy trắng cho Lê Hương nên mới nói như vậy không?”



Mạc Tử Tiễn nhìn vào cameras, không chút nào lảng tránh: “Tôi và Lê Hương rất sớm đã giải trừ hôn ước, không phải vấn đề ở Lê Hương mà là ở tôi, tôi di tình biệt luyến, đã có bạn gái mới.”



Toàn trường hít khí lạnh, ai nấy đều không thể tin nhìn Mạc Tử Tiễn, rốt cuộc anh đang nói cái gì? Lê Hương đột nhiên ngẳắng đầu, nhìn về phía Mạc Tử Tiễn bên người, tại sao anh lại nói như vậy? Anh từ nhỏ đã thành danh, danh chấn Đề Đô, là thiên chỉ kiêu tử bậc nhất giới y học, hơn nữa tính tình anh lạnh lùng cao ngạo, đời sống cá nhân sạch sẽ, vẫn luôn là mối tình đầu của hết thảy danh viện thiên kim Đề Đô.



Danh dự anh cực cao, trong cuộc đời không có một chút chỗ bẩn nào, nhưng bây giờ vì che chở cô, anh lại nói mình ngoại tình, hơn nữa đã có bạn gái mới.



“Viện sĩ Mạc, xin hỏi ý anh là trong lúc hai người đính hôn, anh đã ngoại tình sao?”



Có ký giả khiếp sợ hỏi.



Không phải?



Lê Hương nhanh chóng lắc đầu: “Không phải, anh áy…”



Thế nhưng Lê Hương lời còn chưa nói hết, vì Mạc Tử Tiễn đã ôm cô rời đi, anh không cho cô cơ hội mở miệng.



Chiếc Maybach màu bạc vững vàng chạy nhanh trên đường, Lê Hương ngồi chỗ cạnh tài xế nhìn Mạc Tử Tiễn bên cạnh: “Tử Tiễn, anh đừng nói như vậy, ngươi chẳng mấy chốc sẽ lên đầu đề báo giải trí, gây ra chửi rủa, em hiểu giới giải trí kkia, bọn họ đều sẽ nói anh ra vẻ đạo mạo, bộ mặt giả tạo bị tháo xuống.”



Mạc Tử Tiễn mắt nhìn thẳng nhìn về phía trước: “Lê Hương, đây là chuyện của anh, em đừng để tâm đến.”



“Không được, Tử Tiễn, em không đáng để anh vì em làm như vậy, em sẽ cùng ký giả làm sáng tỏ…”



Mạc Tử Tiễn trực tiếp cắt dứt lời của cô: “Lê Hương, không cần giải thích, anh thật sự có bạn gái.”



Lê Hương bị kiềm hãm, mấy giây sau cô nhẹ giọng nói: “Tử Tiễn, anh không nên như vậy, anh càng như vậy, em càng áy náy.



Lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Mạc Tử Tiễn.



Mạc Tử Tiễn ấn phím nhận, đầu dây bên kia là Liễu Chiêu Đệ.



Giọng nói gấp gáp của Liễu Chiêu Đệ trong nháy mắt truyền tới, đoán chắc bà ta đang phát điên lên: “Tử Tiễn, bây giờ con ở đâu, con lập tức trở về nhà một chuyến, mẹ có lời muốn hỏi con.



Mạc Tử Tiễn chau mày kiếm, anh không để bụng bát luận ánh mắt kẻ nào, thế nhưng Liễu Chiêu Đệ là mẹ ruột của anh, sinh ra anh nuôi nắng anh dưỡng dục anh, bà toàn tâm toàn ý thương anh.
Chương 796:



Kỳ thực Mạc Tử Tiễn biết mẹ mình là người như thế nào, Liễu Chiêu Đệ một mực tranh đua, muốn để anh thay thế Mạc Tuân kế thừa gia sản của con trai cả này, anh không thích như vậy, bầu không khí gia đình quá kiềm nén, cho nên lúc còn rất nhỏ anh liền rời nhà, dắn thân vào y học.



Thế nhưng anh lại không thể bỏ Liễu Chiêu Đệ lại dược, anh biết bố mình, bà nội đều thiên vị Mạc Tuân, bởi vì Mạc Tuân là con trai độc nhất mà thiếu nữ kinh diễm một thời Liễu Anh Lạc lưu lại, mà anh chỉ có mỗi mình người mẹ Liễu Chiêu Đệ yêu, đương nhiên bác gái Mạc Nhân Nhân đối với anh cũng vô cùng tốt.



Kỳ thực trong lòng Mạc Tử Tiễn rất đồng cảm với mẹ mình, đều nói Liễu Anh Lạc là cái bóng của Liễu Chiêu Đệ, sau khi Liễu Anh Lạc chết liền đến cái tên cũng không có, nhưng anh biết cả đời này Liêu Chiêu Đệ lại sống thành cái bóng Liêu Anh Lạc, bà thực sự rất đáng thương, chịu đựng sống cô độc nhiều năm như vậy, ngoại trừ vẻ ngoài giả bộ ân ái hào nhoáng kia ra, bà cũng chỉ mỗi mình đứa con trai là anh mà thôi.



Mạc Tử Tiễn cau mày nói: “Mẹ, giờ con không rảnh, mai sẽ về ạ.



Những lời này giống như là châm dầu thêm lửa, Liễu Chiêu Đệ nổi giận đùng đùng nói: “Tử Tiễn, giờ con lớn rồi đúng không? Ngay cả lời mẹ nói cũng không nghe nữa rồi, mặc kệ con có bận chuyện gì cũng phải bỏ, mẹ muốn con lập tức trở về nhà!”



“Đã biết, lát nữa con về.” Mạc Tử Tiễn cúp điện thoại.



Lê Hương biết Liễu Chiêu Đệ nhất định là đã biết chuyện Mạc Tử Tiễn tự hủy danh tiết, tuy cô không xem trọng kiểu người như Liễu Chiêu Đệ, nhưng bà ta vẫn là một người mẹ xứng chức, Lê Hương nhíu mày nói: “Tử Tiễn, em và anh cùng nhau trở về Mạc gia!”



Mạc Tử Tiễn lắc đầu: “Không cần.”



“Chuyện này cũng là chuyện của em, cho dù chúng ta từ hôn, em cũng phải nói rõ ràng với ba mẹ anh.” Lê Hương kiên trì nói.



Lúc này Mạc Tử Tiễn mới gật đầu, nhưng anh rào trước nói: *Đến Mạc gia em không cần phải nói gì cả, anh sẽ nói rõ với họ, còn nữa Lê Hương, ngàn vạn lần đừng thấy áy náy với anh, cho tới nay, yêu em, đều là chuyện của chính anh.”



Mạc gia.



Mạc Tử Tiên dẫn theo Lê Hương đi vào, trong phòng khách, Mạc Từ Tước và Liễu Chiêu Đệ đều ở đây.



Mạc Từ Tước vẫn là dáng vẻ thâm trầm, vui buồn không lộ, ngược lại Liễu Chiêu Đệ sắc mặt đã khó coi tới cực điểm.



Thấy Mạc Tử Tiễn dẫn Lê Hương theo trỏ về, Liễu Chiêu Đệ nhanh chóng đứng lên, bà ta hùng hỗ nhìn về phía Lê Hương: “Lê Hương, tôi hỏi cô, chuyện cô ngoại tình với Mạc Tuân kia có phải thật không hả? Tử Tiễn có phải vì bảo vệ cô nên mới nói mình phản bội, đã có bạn gái?”



Lê Hương muốn lên tiếng, nhưng Mạc Tử Tiễn đã kéo cô đến phía sau mình: “Mẹ, con nói đều là thật, con đã có bạn gái.”



“Vậy bạn gái con đâu?”



Mạc Tử Tiễn mím đôi môi mỏng: “Nếu như mẹ muốn thấy, ngày mai con sẽ dẫn cô ấy về.”



Vừa dứt lời, Liễu Chiêu Đệ tiến lên, giơ tay lên vả Mạc Tử Tiễn một bạt tai thật mạnh.



Bốp.



Tiếng tát tai thanh thúy vang vọng toàn bộ phòng khách, Mạc Tử Tiễn bị đánh đến lệch cả mặt.



Tay Liễu Chiêu Đệ cũng đã run rầy, bà ta tức đến đỏ mắt.



Lê Hương đứng ra: “Mạc phu nhân, chuyện này…”



“Được rồi!” Mạc Tử Tiễn ngắt lời Lê Hương: “Con đã cùng Lê Hương giải trừ hôn ước, chuyện này cứ như vậy đi.”
Chương 797:



“Con!” Liễu Chiêu Đệ cố kiềm chế mới không nỗi điên tại chỗ: “Tử Tiễn, con lên lầu với mẹ!”



Bà ta muốn nói chuyện riêng với Mạc Tử Tiến.



Mạc Tử Tiễn buông lỏng Lê Hương ra, trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn đã hẳn lên dấu tay đỏ tươi, có thể tưởng tượng được vừa rồi Liễu Chiêu Đệ thực sự là dùng toàn lực: “Lê Hương, anh lên lầu một chuyến, em không cần nói gì cả, cũng không cần chạy loạn, đợi lát nữa anh đưa em về nhà.”



Lê Hương có rất nhiều lời muốn nói, cuối cùng cô chỉ có thể nói: “Em biết rồi, em ở đây chờ anh.”



“Ừ.” Mạc Tử Tiễn theo Liễu Chiêu Đệ lên lầu.



Hai mẹ con này vừa đi, trong phòng khách chỉ còn sót Lê Hương và Mạc Từ Tước, từ nãy đến giờ Mạc Từ Tước vẫn không nhúng tay vào chuyện này, hiện tại ông dùng ánh mắt chỉ cái ghế sa lon đối diện: “Lê tiểu thư, ngồi đi.”



Lê Hương đi tới, ngồi xuống đối diện Mạc Từ Tước.



Đôi mắt sáng trong của Lê Hương nhìn Mạc Từ Tước: “Bác Mạc, bác muốn nói gì với tôi?”



Mạc Từ Tước không có biểu tình gì, nhìn không ra vui giận: “Lúc ở Hải Thành tôi đã nói, tôi không hy vọng cô vướng mắc giữa anh em nó, vì sớm muộn cũng có một ngày bọn nó sẽ vì cô mà tương tàn, thế nào, tôi nói đúng chứ?”



“Bác Mạc, chắc không phải là bác khoe khoang năng lực biết trước của bác đâu nhỉ? Hay là nói Bác Mạc muốn đổi nghề coi bói rồi, bác muốn bát ăn cơm của máy ông thầy bói đấy à?” Lê Hương không tiếp lời, chỉ hỏi ngược lại.



Mạc Từ Tước ngược lại lộ ra một chút ý cười: “Bây giờ ý cô là thế nào, hai thằng con trai tôi đều bị cô mê thần hồn điên đảo, cô chọn đứa nào?”



“Bác Mạc, hiện tại chuyên dư luận xôn xao, bác không nghĩ cách để tôi làm sao lặng yên không tiếng động biến mắt, mà lại để hai người con trai thiên chỉ kiêu tử của bác cho tôi chọn, tôi thực sự được yêu thương mà run sợ mà, đương nhiên, nhiều hơn là sợ, tôi không rõ rốt cuộc bác muốn làm gì?”



Lê Hương nhìn Mạc Từ Tước bí hiểm đối diện, từ khi thân thế của cô là con gái của Lâm Thủy Dao phơi bày ánh sáng, Mạc Từ Tước này càng thêm khó bề phân biệt, cô thực sự không nhìn ra rốt cuộc ông đang tính toán thứ gì.



Mạc Từ Tước cong môi: “Không cần sợ, trước khi tôi tìm được Liễu Anh Lạc, cô còn an toàn.”



Đúng vậy, ông đã nói ra mục đích của mình, ông nói ông muốn Liễu Anh Lạc.



Lê Hương nghệch cái đầu nhỏ: “Bác Mạc có ý là, Liễu Anh Lạc vẫn chưa chết, mà là… bị mẹ tôi mang đi, phải không?”



Mạc Từ Tước rất thích người thông minh, anh không khỏi muốn giơ ngón tay cái lên cho Lê Hương rồi, cô gái này có một “thất khiếu linh lung tâm(*)”.



(ÿTrong tiểu thuyết Phong thần diễn nghĩa, Tỷ Can có trái tim có bảy lỗ, rất đặc biệt. Vì thế cụm từ này thường dùng để miêu tả người thông minh, sáng suốt, có khả năng thấu hiểu vạn vật trên thế gian.



Năm đó cục diện chính là một ván cờ chết, mà cô gái này lại chính là điểm then chốt để giải mã ván cò chết này.



Mạc Từ Tước có một loại trực giác, chẳng mấy chốc cô sẽ đầy ra từng lớp sương mù.



Thấy Mạc Từ Tước không nói gì, Lê Hương tiếp tục to gan suy đoán nói: “Xem ra tôi nói đúng rồi, mẹ tôi thực sự mang Liễu Anh Lạc đi, mấy năm nay ông vẫn luôn tìm mẹ tôi! Nhưng mẹ tôi đã vô ảnh vô tung biến mắt rồi.”



Lần này Mạc Từ Tước gật đầu: “Mẹ cô đã biến mắt ở điểm cuối thế giới rồi.”



Trong lòng Lê Hương khẽ động, đây là ý gì? Mạc Từ Tước nhìn cô: “Mẹ cô không phải người nơi này, mẹ cô đến từ một đất nước bí ẩn. Lê tiểu thư, liệu tương lai sẽ có một ngày cô sẽ giống với mẹ cô, biến mắt hay không?”

Bình luận

Truyện đang đọc