NGHỊCH TẬP, SỦNG NHANH CÒN KỊP

Chương 1157:

 

Thượng Quan Khải tìm được Thượng Quan Mật Nhi, nhỏ giọng nói: “Mật Nhi, sao mẫu phi không có qua đây?”

 

Họa phi là sủng phi Thượng Quan Đằng, mấy năm nay thịnh sủng không suy, lại nâng đỡ hai đứa con Thượng Quan Khải và Thượng Quan Mật Nhi này tốt như vậy, thủ đoạn khá lợi hại.

 

Phải biết rằng Họa phi là mỹ nhân nước ngoài, không giống với các phi tử khác như vậy có nhà ngoại cường đại chống đỡ, Họa phi một mình tung hoành thiên hạ ở hậu cung Thượng Quan Đằng, gần như là một tay ngoạn chuyển toàn bộ vương thất, tuyệt đối là một boss lớn ngầm.

 

Nhắc tới mẫu phi, Thượng Quan Mật Nhi lộ ra ý cười: “Mẫu phi bảo hôm nay người ở phía sau hoa viên trồng hoa hồng đã nở, người muốn đi hái hoa hồng làm bánh hoa tươi.”

 

“Lúc này còn làm bánh hoa tươi cái gì, Mật Nhi không nói cho mẫu phi hôm nay công chúa điện hạ của Lan Lâu Cổ Quốc – Lê Hương tới à?”

 

“Anh, anh vội cái gì? Mẫu phi cái gì cũng biết, chỉ là mẫu phi nói, chỉ một Lê Hương còn chưa đủ để người lên sân khấu, để chúng ta tự giải quyết là được.”

 

“Nhưng…” Thượng Quan Khải vẫn rất kiêng dè Lê Hương, gã thấp giọng nói: “Lan Lâu Cổ Quốc sở hữu y thuật thượng cổ nghịch thiên, muốn đối phó Lê Hương, dược vật bình thường đối với cô ta chắc chắn vô dụng, nói như thế bây giờ anh sao có thể ngủ với cô ta?”

 

“Anh trai, mẫu phi đã sớm thay anh trù mưu tất cả rồi, yên tâm đi, giờ em lên sàn này.” Nói xong, Thượng Quan Mật Nhi đi đến hướng Lê Hương.

 

Thượng Quan Khải yên tâm, mẫu phi và Mật Nhi xuất thủ, vạn vô nhất thát(*), gã sẽ chờ để hưởng dụng Lê Hương thật tốt, ở trên cho chinh phục cô! Ha ha ha.

 

(*) Vạn vô nhất thất: Không chút sơ hở.

 

Thượng Quan Mật Nhi đi tới hướng Lê Hương, lúc này bước chân cô ả đột nhiên dừng lại, bởi vì cô ả thấy được thân thể anh tuần cao ngắt, Mạc Tuân tới?

 

Mạc Tuân mặc tây trang màu đen, giở tay nhắc chân đều tràn ngập sang trọng và ưu nhã, ngũ quan anh tuấn như điêu như tạc, ở dưới ngọn đèn ngũ quang sáng chói càng thêm tỏa sáng.

 

Mạc Tuân đến nhanh chóng đưa tới oanh động, nhóm danh viện thiên kim Hoa Tây Châu “xoát” một cái đưa mắt dán đến trên người Mạc Tuân, “Các cô mau nhìn kìa, boss lớn Tá La môn, đệ nhất tài phiệt toàn cầu Mạc Tuân tới.”

 

“Oa, anh ấy thật sự rất anh tuần.”

 

So với khuôn mặt tuần tú, điều khiến anh ấy háp dẫn hơn nhân là túi tiền bên hông đó! Tá La môn nắm giữ khoa học kỹ thuật tân tiến nhất toàn cầu, tập đoàn Mạc thị đứng đầu thương giới có huyết mạch kinh tế trải dài khắp tắt cả châu lục, tương truyền phú khả địch quốc(*), thứ không thiếu nhất chính là tiền.”

 

(*) Phú khả địch quốc: Tài sản cá nhân ngang hoặc vượt cả tài sản của một quốc gia.

 

Người đàn ông vừa anh tuấn lại có tiền còn đang độc thân, ngoại trừ Mạc Tuân, còn có ai? Thượng Quan Mật Nhi thấy đám danh viện kia cũng sỉ mê nhìn chằm chằm Mạc Tuân, khóe môi của cô ả lộ ra một tia khinh miệt, cô ta chỉnh sửa làn váy một chút, thướt tha tiêu sái tiền lên: “Mạc tiên sinh, anh tới rồi.

 

Thượng Quan Mật Nhi đi tới bên người Mạc Tuân, lại thân mật khoác lên cánh tay rắn chắc của Mạc Tuân.

 

Cô ả đang tuyên thệ với toàn trường, người đàn ông Mạc Tuân này là của tôi?

 

Quả nhiên trái tim thiếu nữ của nhóm danh viện trong nháy mắt vỡ tan, “Mau tỉnh lại đi! Đừng có nằm mộng, đệ nhát tài phiệt Mạc Tuân đã bị Mật Nhi công chúa chúng ta đặt gạch trước rồi.”

 

“Ba năm nay Mạc Tuân và Mật Nhi công chúa còn rất ái muội, lần trước sinh nhật Mật Nhi công chúa, Mạc Tuân còn tặng Mật Nhi công chúa một trận pháo hoa ma thuật đó.”

 

Thượng Quan Mật Nhi thấy nhóm danh viện kia biết khó mà lui, thầm cười nhạt, dủ là con tiện nhân gì cũng đừng vọng tưởng đoạt đàn ông với cô ả?

 

Tuy trong lòng cô ả độc ác không gì sánh được, thề nhưng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp vĩnh viễn nhìn ngây thơ thanh thuần, cô ả ngắng đầu nhìn Mạc Tuân, nhanh chóng cứng đờ.

Bình luận

Truyện đang đọc