TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Nhất là một cái nháy mắt đang nhìn anh kia, ánh mắt đen trắng rõ ràng, nhất thời lại xuất hiện một vết nức, bối rối, hoảng sợ hợp lại làm một, đúng là mê hoặc lòng người.

Quan trọng hơn là, ở cô có khí chất sạch sẽ, kết hợp với một đôi mắt như vậy, có vẻ tinh khiết hơn.

Cảnh Hảo Hảo cuối xuống mi mắt, đợt một lát, không nghe Lương Thần nói chuyện, theo bản năng ngẩng đầu lên, lại cùng tầm mắt Lương Thần, va chạm kết hợp cùng nhau.

Thần kinh Trần Hảo Hảo run lên một cái, liền né tránh bên người Trầm Lương Niên.

Lương Thần nhìn đến cảnh này, lúc này mới sờ môi nở nụ cười nhạt, anh cười lên rất đẹp, tựa như một bông hoa mê hoặc, mê mẫn ánh mắt người, nhìn Cảnh Hảo Hảo, nhưng lời nói lại nói với Trầm Lương Niên: "Trầm tổng, ngồi đi, đừng đứng."

Trầm Lương Niên gật đầu, ôm Cảnh Hảo Hảo ngồi ở ghế mềm.

Cảnh Hảo Hảo ngồi gần Lương Thần, bên trong hơi thể của cô, đều là hương vị dễ ngửi của người đàn ông, cũng là đêm đó, khi anh nằm trên người cô, cô cũng từng ngửi được hương vị ấy, cô hít thở, đáy lòng liền hung hăng run run.

Tòng Dung nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo một trận, khen ngợi: "Được đó, Lương Niên, khó trách cậu lại cất dấu như vậy, thì ra ra dấu một người đẹp."

"Bản thân tôi cảm thấy rằng bạn gái của Trầm tổng có chút quen mắt, hình như là gặp ở nơi nào rồi."Người đạo diễn kia nói tiếp.

"Đúng không?" Tòng Dung trừng mắt nhìn, tròng mắt chuyển động vòng quanh người Cảnh Hảo Hảo, sau đó mới bống nhiên tỉnh ngộ nói: "A a a, nhà của tôi có một đứa cháu gái có xem phim của cô đóng, cô không phải là người mấy ngày hôm trước trong phim quảng bá rậm rộ, diễn vai nữ chính sao?"

"Khó trách lúc tôi nghe được cái tên Cảnh Hảo Hảo. cảm thấy quen tai, thì ra là một ngôi sao...."Đạo diễn kia hiểu ra nói.

"Trầm tổng, anh thật không phúc hậu, anh để bạn gái đi làm, còn làm diễn viên, anh gắng làm việc kiếm tiền, cũng làm cho bạn gái anh trở thành người giàu có, còn dốc toàn lực nâng để, để cho cô ấy thành danh nha." Tòng Dung vừa nói, vừa hỏi: "Cảnh tiểu thư, cô là người của công ty nào?"

Cảnh Hảo Hảo nghe được tên mình, theo bản năng ngẩng đầu, còn chưa nói, một bên Trầm Lương Niên liền trả lời: "Công ty giải trí TS, nếu không thì hôm nay làm sao tham gia được bữa tiệc sinh nhật này."

"Việc này, muốn tìm người, phải tìm Lương Thần, công ty giải trí TS là thế giới của tên đó, cậu ấy chỉ cần nói một câu, bảo đảm Cảnh Tiểu thư có thế đi đến lên Bắc xuống Nam." Tòng Dung lắc đầu, nhìn về phía Lương Thần.

Lương Thần nghiêng người dựa vào gối mềm, nghe nói như thế, cười nhạo một tiếng, nói: "Chuyện của Trầm tổng nhờ, sao tôi lại không nể mặt được?"

Nói xong, Lương Thần chỉ chỉ chai rượu bên tay Cảnh Hảo Hảo, nói: "Cảnh tiểu thư, làm phiền một chút."

Cảnh Hảo Hảo vừa nghe Lương Thần gọi tên mình, liền ngẩng đầu mạnh lên, dừng một chút, liền cầm chai rượu trên bàn kia, đưa cho Lương Thần.

Lương Thần không có nhận, Trầm Lương Niên liền sờ sờ tóc cô, nói: "Đứa ngốc, còn không rót rượu cho Lương tổng, Lương Tổng là muốn ở công ty giải trí TS nâng đỡ em, còn không mau cảm ơn."

Thấy thế Cảnh Hảo Hảo mới đổi lại hai tay cầm chai rượu, rót cho Lương Thần ly rượu.

Tầm mắt của Lương Thần, vần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo.

Bình luận

Truyện đang đọc