TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Cảnh Hảo Hảo bị mắng trình độ thưởng thức quá tệ, đáy lòng lập tức thoải mái, sau đó còn thực khiêm tốn nói: “Thật sự cũng không tệ lắm, em cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của cô ta có đóng góp của em.”

“Phải không?” Lương Thần nhìn mấy chữ “Có đóng góp của em” mà Cảnh Hảo Hảo gửi đến, liền cố gắng gửi tới một cái tin nhắn: “Vậy thật đúng là rất không tệ.”

Dừng một chút, Lương Thần lại gửi tới một tin: “Anh là vì khen cô gái nhà anh, mới nhân tiện khen luôn cô ta.”

“Chỉ là, Hảo Hảo, anh vẫn thật sự rất không thích em dùng bản thân so sánh với cô ta.”

“Hạ giá trị con người.”

......

Cảnh Hảo Hảo nắm di động, cảm giác được lòng bàn tay vẫn chấn động không ngừng, sau đó nhìn một chuỗi tin nhắn Lương Thần gửi đến, đáy lòng ngọt thành một đoàn, người đàn ông này nói chuyện luôn mang theo một cỗ hương vị cao ngạo, nhưng hết lần này tới lần khác, lại có thể làm cho cô có cảm giác hạnh phúc.

Cảnh Hảo Hảo nở nụ cười ha ha trong chốc lát, sau đó gửi một tin nhắn: “Ngày 20 anh trở về à?”

“Ừ, có lẽ ngày 21 sẽ trở về.”

Cảnh Hảo Hảo vòng vo đảo mắt hạt châu, thần bí hề hề nói: “Ngày lễ giáng sinh, em sẽ cho anh một surprise thật to.”

Cảnh Hảo Hảo vừa mới gửi tin nhắn đi, Lương Thần liền gọi điện thoại tới, Cảnh Hảo Hảo chờ tiếng chuông vang hai lần, mới chậm rãi lật người, tiếp nghe xong điện thoại, mềm giọng “alo” một tiếng.

Lương Thần ở đầu kia điện thoại cúi đầu cười hai tiếng: “Kinh hỉ gì?”

“Không nói cho anh biết.”

Lương Thần vừa cười hai tiếng, hàn huyên với Cảnh Hảo Hảo một vài đề tài vụn vặn.

Thời gian đối với người yêu nhau mà nói, luôn trôi qua rất nhanh, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn cảm thấy chính mình và Lương Thần còn chưa tán gẫu bao lâu, di động liền chấn động lên, đã là mười hai giờ khuya.

Lương Thần tựa hồ cũng chú ý tới thời gian đã khuya, liền nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thời gian không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Cảnh Hảo Hảo nắm di động, lưu luyến không rời “ừ” một tiếng: “Em cúp đây.”

“Ừ.”

......

“Sao còn chưa cúp?”

Cảnh Hảo Hảo nghe câu hỏi của Lương Thần, khóe môi giơ giơ lên, nói một câu “Ngủ ngon”, liền cúp điện thoại.

Di động cô lại nhanh chóng gửi tới một tin nhắn, Lương Thần gửi đến: [Buổi tối nhớ đắp chăn, ngủ ngon.]

Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo sáng ngời nhìn chằm chằm tin nhắn kia, khóe môi nhịn không được hơi cong cong, nhưng đáy lòng mẫn cảm, vốn tồn tại trong cảm giác ngọt ngào, xen lẫn một chút sợ hãi nói không nên lời.

Cô không biết rốt cuộc mình đang sợ hãi cái gì, hiện tại tuy rằng cô còn chưa có chính thức đáp ứng Lương Thần làm bạn gái của anh, nhưng lại nghiễm nhiên cùng một chỗ với anh giống như là bạn gái.

Cô nhìn ra, Lương Thần đối với cô rất tốt, nhưng anh càng tốt như vậy, cô càng không có tự tin.

Cô vẫn luôn cảm thấy, đây là một giấc mộng hoa quỳnh, sớm hay muộn cũng sẽ tỉnh lại.

Cô muốn ở ngày lễ giáng sinh đó, đáp ứng làm bạn gái anh, tuy rằng cô không quá tin tưởng tương lai của anh với cô, nhưng cô thật sự rất muốn làm bạn gái Lương Thần danh chính ngôn thuận.

Cho dù chỉ có một năm, một tháng, một ngày......

......

Lúc đặt vòng, Cảnh Hảo Hảo đau đớn ngồi ở trong hành lang hơn nửa ngày, mới có thể đứng lên đi đường.

Lúc lấy vòng hạn chế sinh đẻ trong cơ thể xuống, Cảnh Hảo Hảo vẫn đau dớn nằm ở trên bàn giải phẫu như cũ, đến mức rơi nước mắt xuống.

Cảnh Hảo Hảo run run chân, đi ra phòng giải phẫu, tiếp nhận thuốc y tá đưa tới, đỡ vách tường, từ từ đến trước chỗ ngồi, ngồi xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc