TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

“Có, chính là làm giải phẫu đặt vòng, sau khi làm, có thể duy trì mười năm, trong lúc đó muốn đứa nhỏ, cũng có thể lấy ra, sau đó vẫn có thể thuận lợi mang thai.”

Cảnh Hảo Hảo nghe như thế, thần thái trong nháy mắt trở nên có chút kinh hỉ: “Bác sĩ, tôi cũng có thể làm giải phẫu này  sao?”

Chỉ cần cô làm giải phẫu này, về sau có thể không cần uống thuốc tránh thai, Lương Thần cũng sẽ không phát hiện, cho dù có một ngày, anh thật sự muốn để cho cô sinh đứa nhỏ cho anh, cô cũng không cần lo lắng.

“Có thể làm thì có thể làm, nhưng đây đều là sau khi sinh đứa nhỏ, mọi người không muốn có con nữa, mới có thể đi làm giải phẫu này, tôi thấy cô hẳn là chưa kết hôn và chưa sinh con đi? Dù sao giải phẫu vẫn là có chút thương tổn thân thể, dùng bao là biện pháp tránh thai tốt nhất, vì sao lại muốn chọn biện pháp này để chịu tội chứ?”

“Không sao, chỉ cần có thể tránh thai lâu dài là tốt rồi.” Cảnh Hảo Hảo có chút khẩn cấp tiếp tục hỏi: “Vậy khi nào thì tôi có thể làm phẫu thuật?”

“Cô thật xác định muốn làm?”

“Ừ, càng sớm càng tốt.”

Bác sĩ nhìn nhìn an bài giải phẫu trên máy tính nói: “Sớm nhất là ngày kia, có thể chứ?”

“Có thể.” Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu.

“Được rồi, ba giờ chiều hôm đó cô trực tiếp tới đây là được, hiện tại tôi sắp xếp giúp cô, để cho cô đi làm kiểm tra sức khoẻ trước, sau khi xác định có thể làm giải phẫu này, liền đóng phí phẫu thuật.”

“Cám ơn bà.” Cảnh Hảo Hảo tiếp nhận phiếu kiểm tra sức khỏe và phiếu nộp phí, tạm biệt bác sĩ, liền lập tức rời khỏi.

Cảnh Hảo Hảo làm kiểm tra sức khoẻ xong, xác định thân thể không thành vấn đề, liền không nói hai lời nộp tiền phí phẫu thuật, rồi rời khỏi bệnh viện.

Sau khi Cảnh Hảo Hảo đi ra, ở ven đường mua một chai nước khoáng, sau khi uống thuốc tránh thai, sau đó liền lấy toàn bộ phiếu nộp phí của mình ở trong bệnh viên ra, xé thành mảnh nhỏ, ném vào trong thùng rác một bên, sau đó lại cẩn thận kiểm tra một chút trong túi của mình không còn lưu lại thứ gì cô đã từng tới bệnh viện, lúc này mới xuyên qua đường cái, về trong trung tâm thương mại một lần nữa.

Cô biết mỗi tiếng nói cử động của mình, tài xế và thím Lâm đều sẽ nói cho Lương Thần biết, cho nên cố ý đi dạo ở trong trung tâm thương mại một vòng, tùy tiện mua hai thứ, liền xách theo đi ra từ cửa mình tiến vào ban đầu, liền trở về vị trí đã xuống xe, mở cửa xe, lên xe.

Tài xế đang ngồi ở trong xe, chơi trò chơi di động, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo trở về, lập tức điều chỉnh ghế xe, vừa khởi động xe, vừa hỏi: “Cảnh tiểu thư, hiện tại chúng ta đi nơi nào?”

“Về nhà đi.”

......

Ba ngày sau đó, đã gần đến cuối tháng hai dương lịch, còn có nửa tháng nữa, chính là hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn.

Công ty Lương Thần vốn đặt ngày mùng tám tháng giêng âm lịch sẽ chính thức đi làm, nhưng bởi vì tạm thời có khách nước ngoài tới chơi, Lương Thần vào ngày mùng bốn đó, liền bắt đầu bận rộn lên.

Bình luận

Truyện đang đọc