TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Bác sĩ Trương đến biệt thự là vào lúc Lương Thần thúc giục thím Lâm gọi cuộc điện thoại thứ mười tám.

Bởi vì Lương Thần thúc giục gấp gáp, bác sĩ Trương chỉ mặc áo ngủ, bên ngoài khoác một kiện áo khoác liền chạy tới đây, ông đi đến bên giường, trước cho Cảnh Hảo Hảo kẹp nhiệt kế, sau đó mới mở thiết bị kiểm tra mình mang đến ra, bắt đầu kiểm tra cho Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo vẫn mơ mơ màng màng, trong lúc mơ hồ, cô cảm giác được có thứ gì lạnh lẽo đang chuyển tới chuyển lui trên người của mình, thân thể cô rõ ràng nóng đến không chịu nổi, nhưng thứ lạnh lẽo này lại làm cho cô lạnh đến toàn thân phát run, cô khó chịu đến toàn thân nhịn không được liền run lên.

Qua không biết bao lâu, thứ lạnh lẽo kia mới rời khỏi trên người của mình, sau đó cô chợt nghe được một giọng nói truyền đến, rất quen thuộc, cô như là từng nghe qua ở nơi nào đó, nhưng lại không nhớ rõ ràng lắm: “Sốt 39 độ 8, tôi phải hạ sốt cho cô ấy trước.”

Tiêm thuốc hạ sốt cho ai?

Lúc Cảnh Hảo Hảo đang mơ hồ nghĩ, cô liền cảm giác được cánh tay mình truyền đến một đau đớn bén nhọn, cô theo bản năng muốn né tránh, nhưng đã có một cánh tay ấm áp ôm cô, khiến cho cô không thể nhúc nhích.

Kim tiêm bén nhọn sắp tiếp xúc đến xương cốt của cô, cô đau đến nước mắt suýt nữa rơi xuống, cô thậm chí còn có thể cảm giác được thuốc chậm rãi đẩy vào trong cơ thể, tay cô nhịn không được run rẩy lên theo.

“Hảo Hảo, nhịn một chút, lập tức liền tốt rồi.” Bên tai của cô đột nhiên truyền đến một tiếng nói trầm thấp, tiếng nói kia rất êm tai, như là tiếng đàn violon lúc nhỏ cô mê luyến, sau đó tay run rẩy của cô liền được một bàn tay to cầm gắt gao, cái tay kia rất lớn, rất ấm áp, bao vây lấy tay cô, khiến cho cô cảm thấy đau đớn trên cánh tay giảm bớt đi rất nhiều, cô nhịn không được liền chậm rãi nắm lại cái tay kia.

Cánh tay ôm cô kia, hơi tăng thêm lực đạo một chút, sau đó cô liền ngã vào một lồng ngực rộng lớn mà lại rắn chắc, ôm ấp kia thực ấm áp, cũng thực thoải mái, cô nhịn không được nhích lại càng gần sâu vào trong ngực người kia, sau đó cô liền cảm giác được anh lại gắt gao cầm lấy tay của mình.

Sau khi tiêm xong, cô lại được người kiểm tra một phen, qua một hồi lâu, lại nghe được giọng nói quen thuộc nói chuyện lần đầu tiên đó truyền đến: “Không có gì trở ngại, chỉ là đông lạnh đột ngột nổi lên sốt cao, tâm phổi và đầu óc đều không có vấn đề gì, lấy khăn lông thấm ướt rượu cồn, lau người cho cô ấy, trước hạ nhiệt độ, để tránh sốt như vậy nữa, sẽ xuất hiện vấn đề.”

Sau đó, giọng nói dễ nghe kia cũng vang lên theo: “Ừ, cháu đã biết.”

Dừng một chút, giọng nói dễ nghe kia tiếp tục nói: “Cháu sợ lát nữa cô ấy còn xảy ra chuyện, hiện tại cháu bảo thím Lâm thu dọn phòng khách, chú trước nghỉ ngơi, nếu có chuyện gì cũng tiện hơn.”

“Cũng tốt, những viên thuốc này, cháu đút cho cô ấy uống, nhớ rõ để cô ấy uống nhiều nước một chút, sốt cao ra mồ hôi lạnh, sẽ khiến cơ thể thiếu nước.”

“Đã biết, cám ơn chú, thím Lâm, mang bác sĩ Trương đi nghỉ ngơi trước đi.”

Sau đó Cảnh Hảo Hảo nghe được có hai tiếng bước chân dần dần đi xa, toàn bộ phòng cũng im lặng xuống theo.

Qua chưa đến chốc lát, cô liền cảm giác được chăn đè nặng trên người bị người xốc lên, động tác người kia thực ôn nhu, ngón tay nhẹ nhàng cởi mở quần áo của cô, có khăn mặt lạnh lẽo lau lên thân thể của cô, cùng với mùi cồn nồng đậm, sau đó nhiệt trong cơ thể phía sau tiếp phía trước tản ra bên ngoài, một ngọn lửa giống như đang bốc cháy trong cơ thể cô cũng nhỏ xuống theo.

Bình luận

Truyện đang đọc