TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Lương Thần tức giận ném vù vù bút trên bàn, nghĩ đến Lương Viễn uy hiếp mình.

Thật sự là một người đàn ông hèn hạ, lại có thể ra tay với một phụ nữ!

Anh nghĩ một biện pháp, để trước khi bọn họ còn chưa hành động, liền đánh mất tất cả ý niệm trong đầu bọn họ

Lương Thần nâng tay lên, để lên trán, lâm vào trầm tư.

Tô Tiểu Tả cách mỗi một phút đồng hồ, sẽ ngẩng đầu, quan sát đại BOSS ngồi ở trong văn phòng một chút, nhìn thấy lệ khí trên người anh vừa mới thu hồi, thần thái bình tĩnh ngồi ở trên vị trí, nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, như là đang thất thần, lúc này Tô Tiểu Tả mới cầm lấy văn kiện trên bàn, lại đứng lên, gõ vang cửa.

Sau một lúc lâu, bên trong mới truyền đến giọng nói của Lương Thần: "Tiến vào."

Tô Tiểu Tả đẩy cửa ra, trước dò đầu vào một chút, nhìn thấy Lương Thần còn đang duy trì vẻ mặt xuất thần nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, lúc này mới mở bước chân, nhẹ nhàng đi vào.

Tô Tiểu Tả không có dám quấy nhiễu Lương Thần, mà là cúi người, nhặt từng văn kiện trên đất lên, sửa sang lại cho tốt, đặt ở trên bàn làm việc một lần nữa, sau đó mới tự mình cầm lấy văn kiện, đưa cho Lương Thần: "Lương tổng, đây là hợp đồng phải dùng vào chiều hôm nay, ngài xem một chút, nếu không có vấn đề, xin ký tên."

Tô Tiểu Tả nói xong câu đó, thật lâu sau Lương Thần cũng không có phản ứng. Cô biết, lúc này tâm tình Lương tổng là lúc không tốt nhất.

Qua khoảng nửa phút, Lương Thần mới quay đầu, tiếp nhận văn kiện Tô Tiểu Tả đưa, không nói một tiếng mở ra quét một lần, cầm bút, soàn soạt ký tên ở phía trên

Tô Tiểu Tả nhìn thấy thứ mình muốn đã tới tay, vội vàng vươn hai tay tiếp nhận văn kiện, chuẩn bị xoay người rời đi hoàn cảnh đè nén và nguy hiểm này.

Kết quả, Tô Tiểu Tả vừa mới ôm văn kiện, còn chưa xoay người, Lương Thần đột nhiên lên tiếng, nói: "Mấy ngày nay tôi có chuyện quan trọng gì không?"

Tô Tiểu Tả lập tức đứng thẳng thân mình, vẫn duy trì thần thái rũ mắt, không dám nhìn tới Lương Thần, báo lại hành trình quan trọng trong mấy ngày nay của anh một lần.

Lương Thần nghe xong, hơi gật gật đầu, sau đó chuyển hạng mục quan trong nhất bên trong đến chiều hôm nay, những chuyện khác đều kéo dài đến năm sau

Tô Tiểu Tả vừa nghe Lương Thần phân phó, vừa bận rộn không ngừng gật đầu.

Đợi cho Lương Thần nói xong, lúc này Tô Tiểu Tả mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Lương tổng, không còn chuyện gì khác đúng không?"

Lần này Lương Thần lại không có lên tiếng.

Tô Tiểu Tả cũng không dám tự tiện rời đi.

Hai người cứ một người, một đứng giằng co như vậy.

Qua khoảng ba phút, Lương Thần ngẩng đầu, vẫy vẫy tay với Tô Tiểu Tả, nói: "Hiện tại tôi phân phó cô giúp tôi đi làm hai chuyện, nhớ kỹ hai chuyện này, nhất định phải giữ bí mật."

Chuyện áo cơm cha mẹ phân phó, chỉ cần không phải chuyện phạm phát giết người phóng hỏa, Tô Tiểu Tả tự nhiên sẽ nghĩa bất dung từ, cho nên lập tức gật đầu, vội vàng đi qua.

Lương Thần dùng giọng nói rất nhỏ, nói một chuỗi dài bên tai cô, cuối cùng nói: "Nhớ rồi chứ?"

Sắc mặt Tô Tiểu Tả hơi trở nên có chút do dự: "Lương tổng, làm như vậy, có thể quá nguy hiểm rồi không, chẳng may thật sự xuất hiện tình trạng gì, vậy phải làm sao bây giờ?"

"Tôi tự có chừng mực, cô cứ làm dựa theo tôi phân phó."

Tô Tiểu Tả tạm dừng trong chốc lát, sau đó gật gật đầu, nói: "Vâng."

Lúc này Lương Thần mới chậm rãi dựa vào trở về ghế làm việc, khoát tay áo với Tô Tiểu Tả, nói: "Không có việc gì, cô trước đi xuống bận rộn chuyện của cô đi."

Tô Tiểu Tả đứng ở tại chỗ hai giây, mới hơi cúi người chào một chút, rời đi.

Lúc Tô Tiểu Tả kéo cửa văn phòng, chuẩn bị đi ra ngoài, Lương Thần lại lên tiếng nói: "Nhớ rõ xử lý tất cả thiên y vô phùng một chút, đừng lộ ra sơ hở và dấu vết gì."

"Đã biết, Lương tổng." Tô Tiểu Tả nói xong, liền kéo cửa ra, đi ra văn phòng.

Lương Thần dựa vào ghế làm việc, chậm rãi duỗi thắt lưng một cái, khóe môi gợi lên một chút cười lạnh.

Được...... Không phải là muốn theo gót chân anh khắp nơi ư, ai thắng ai? Vậy anh ngược lại muốn xem, những kế hoạch kế tiếp này của anh, rốt cuộc người nhà họ Lương, có thể thừa nhận được hay không!

Bình luận

Truyện đang đọc