TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Ngây thơ!

Cảnh Hảo Hảo yên lặng nói một câu dưới đáy lòng, cố chấp đứng ở tại chỗ không có đi, đáy lòng đã có chút lo lắng nghĩ, sao Lương Thần còn chưa tới chứ, chẳng may đợi lát nữa Hà Nam Nam đi rồi, cô phải báo thù như thế nào đây!

Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bạn trai Hà Nam Nam đã cầm nước, đi ra từ đại sảnh đồ uống lạnh, cô vội vàng cầm di động của mình, gửi cho Lương Thần một tin nhắn, thúc giục anh nhanh lên.

Cảnh Hảo Hảo vừa mới gửi tin nhắn, bạn trai Hà Nam Nam đã ngồi vào trong xe, đưa nước khoáng cho Hà Nam Nam.

Hà Nam Nam nhận lấy, tự mình mở nắp, uống một ngụm, sau đó tiến đến trước mặt bạn trai cô ta, hôn lên gò má bạn trai cô ta, nói: “Cám ơn anh, thân ái.”

Sau đó, bạn trai cô ta liền ôm lưng cô ta, cùng hôn sâu với cô ta.

Khoe ân ái, bị chết mau!

Cảnh Hảo Hảo lại yên lặng nói một câu dưới đáy lòng, sau đó cầm lấy di động, nhìn nhìn thời gian, cách 20 phút Lương Thần nói còn khoảng một phút đồng hồ, cô liền xoay đầu trái phải, sau đó nhìn thấy Lương Thần lái xe ô tô đến đây.

Thắt lưng Cảnh Hảo Hảo trong nháy mắt thẳng lên, cô khí định thần nhàn đứng ở tại chỗ, nhìn Lương Thần dừng xe ở trước mặt của mình, sau đó dùng dư quang khóe mắt liếc mắt nhìn Hà Nam Nam bên trong xe một cái.

Lúc này Hà Nam Nam cũng thấy được Lương Thần, chỉ là, cô ta nhìn thấy xe đạp của Lương Thần, ánh mắt thoáng có chút khinh thường.

Cảnh Hảo Hảo bắt được ánh mắt như vậy, tâm tình hơi có chút không tốt.

Cô ta là đang phân cao thấp với mình sao?

Được rồi, cô sẽ để cho cô ta xem xem, cái gì gọi là giây sát!

Lập tức, Cảnh Hảo Hảo dùng ngữ điệu bình thường mở miệng nói với Lương Thần: “Em khát.”

Cảnh Hảo Hảo chỉ nói hai chữ, đơn giản mà lại rõ ràng.

Thậm chí trong tay cô, còn đang cầm một ly sữa ô mai còn chưa có uống xong.

Nhưng Lương Thần lại không nói hai lời dựng xe ở bên người Cảnh Hảo Hảo, sải bước đi vào trong cửa hàng đồ uống lạnh bên cạnh, mua cho Cảnh Hảo Hảo một chai nông phu sơn tuyền trở về.

Lương Thần đi đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo, vặn nắp chai nông phu sơn tuyền, đưa cho Cảnh Hảo Hảo.

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới vươn tay, nhận lấy, chuyển một ánh mắt kiêu ngạo về phía Hà Nam Nam.

Cô bảo bạn trai cô mua nước uống, còn phải dùng giọng nói nũng nịu như vậy, mà tôi, cái gì cũng không cần nói, chỉ hai chữ, bạn trai của tôi sẽ lập tức mua nước uống cho tôi, thậm chí còn có thể mở nắp chai cho tôi, cực kỳ chăm sóc tôi.

Chỉ là, Cảnh Hảo Hảo cô giây sát Hà Nam Nam cô ta, há có thể đơn giản như vậy?

Cảnh Hảo Hảo giơ chai nông phu sơn tuyền kia, bĩu môi với Lương Thần: “Em không muốn uống nước nhãn hiệu này.”

Lương Thần hoàn toàn không thấy được Hà Nam Nam bên trong xe, cũng không biết Cảnh Hảo Hảo đây là đang so đấu với người khác, lúc trước cô rất thích uống nước suối nhãn hiệu này, hiện tại nhìn thấy cô không muốn uống, cũng không hỏi nhiều, lập tức xoay người, một lần nữa đi mua chai nước suối di bảo cho Cảnh Hảo Hảo.

Lương Thần vẫn vặn nắp chai như trước, đưa cho Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo vẫn lắc đầu, lần này ngay cả nói cũng không nói rõ.

Trên mặt Lương Thần, không có chút căm tức, ngữ điệu nhẹ nhàng chậm chạp hỏi: “Vậy em muốn uống nhãn hiệu nào?”

Cảnh Hảo Hảo lại lắc đầu.

Lương Thần vô cùng kiên nhẫn tốt tiếp tục hỏi: “Vậy nếu không, chúng ta cùng nhau đi qua chọn?”

Lần này Cảnh Hảo Hảo chỉ nhẹ nhàng nhíu mày một chút, ngay cả đầu còn chưa lắc, Lương Thần liền xoay người, lại đi vào tiệm đồ uống lạnh, lúc đi ra, trong tay anh mang theo một gói to.

Bình luận

Truyện đang đọc