TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Mỗi ngày Cảnh Hảo Hảo ngồi xe bảng số quân khu, khiến người trong tổ phim suy đoán các loại, vốn là có chút không hợp, hiện tại hơn nửa ngày hôm qua toàn bộ tổ phim bởi vì sự vắng mặt của cô mà chậm trễ thời gian một ngày, tuy rằng mọi người ngoài miệng không có mắng ra rõ ràng giống như đạo diễn, nhưng đáy lòng ít nhiều vẫn có chút bất mãn.

Có vài người không lộ ra vui buồn, nhưng thật ra cũng không khác gì bình thường, không trao đổi với Cảnh Hảo Hảo, cũng không có phản ứng gì, nhưng có vài người, lực ngụy trang không có cường đại như vậy, ánh mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo liền lộ ra chút chán ghét.

Bởi vì ngày hôm qua chậm trễ, cho nên hôm nay an bài quá trình quay chụp rất chặt chẽ, suốt cho tới trưa, mọi người đừng nói thời gian nghỉ ngơi, ngay cả thời gian uống nước cũng là miễn cưỡng đoạt ra được.

Bận rộn đến một giờ chiều, toàn bộ tổ phim mới ăn cơm.

Nam nữ số một cùng với một ít vai diễn lớn ngồi cùng một chỗ với đạo diễn, có người chuyên môn nịnh hót, tự mình tặng đồ ăn lên.

Loại diễn vai phụ giống như Cảnh Hảo Hảo và nhân viên công tác sẽ tự mình động thủ đi lấy cặp lồng đựng cơm, mọi người cũng không có vị trí ngồi nào, sẽ tụ tập ngồi ăn chung quanh hiện trường.

Có vài người đáy lòng dấu không được chuyện, tự nhiên lúc nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, sẽ khe khẽ nói nhỏ thầm oán đều là Cảnh Hảo Hảo, mới làm hại hiện tại bọn họ mệt như vậy.

Ăn cơm chỉ mới nửa tiếng, liền có người gọi mọi người tập họp bổ sung trang điểm, sau đó lại quay một cảnh mới, mới bổ sung đủ phần diễn kéo dài ngày hôm qua.

Sau khi đạo diễn xem quá trình quay phim một chút, đã không thể quay cảnh ngày hôm nay, nhưng thời tiết hôm nay rất tốt, có một cảnh trời chiều ở vùng ngoại ô thành phố Giang Sơn, cho nên đạo diễn liền trực tiếp bảo mọi người trước tiên chuẩn bị tốt xe, trực tiếp lôi kéo người tổ phim, đi vùng ngoại ô thành phố Giang Sơn.

Đến vùng ngoại ô, bố trí xong hết thảy, đúng lúc mặt trời chiều ngã về tây, mọi người lại bổ sung trang điểm, liền chính thức quay.

Trong trong ngoài ngoài ép buộc khoảng hơn hai tiếng, rốt cục tuyên bố quay xong, mọi người tẩy trang, sắc trời đã hơi tối đi.

Nhân viên công tác tổ phim đã sắp xếp xong thiết bị quay phim, người tẩy trang xong cũng đều rối rít lên xe tổ phim.

Cũng không phải toàn bộ thợ trang điểm đều theo tới vùng ngoại thành, cho nên nhân thủ có hạn, chỉ có thể lần lượt tẩy trang, nháo ra tiết mục xin nghỉ ngày hôm qua, Cảnh Hảo Hảo cũng không có không biết xấu hổ tranh với người khác, cho nên liền rơi xuống thành một người cuối cùng.

Tẩy trang xong, cô liền vội vàng ôm quần áo của mình, đi một toilet gần nơi quay không xa thay đổi quần áo, lúc thay xong đi ra, cô mới phát hiện ba chiếc xe buýt lớn của tổ phim đã rời đi.

Toàn bộ vùng ngoại thành trống rỗng, không có một người nào của tổ phim, Cảnh Hảo Hảo mang theo quần áo tổ phim, chuyển vòng vo trái phải, liền đụng phải một người phụ nữ trung niên, liền tiến lên hỏi một chút, bị báo xe tổ phim vừa mới rời đi chưa đến một lát.

Cảnh Hảo Hảo vội vàng chạy về phía đường lớn nơi xa, lại chỉ mơ hồ thấy được bóng dáng ba xe buýt.

Cảnh Hảo Hảo đuổi theo hai bước, ngừng lại, liền muốn gọi điện thoại cho tài xế, nhưng lại phát hiện, túi xách của mình còn ở trên xe buýt tổ phim.

Cảnh Hảo Hảo ảo não dậm chân, liền đứng ở ven đường muốn đón một chiếc xe taxi về thành phố trước, đến biệt thự, sẽ để cho thím Lâm trả tiền.

Tổ phim vì lấy cảnh, cố ý chọn nơi hẻo lánh, Cảnh Hảo Hảo đứng ở ven đường đợi một lúc lâu, đừng nói xe taxi, ngay cả một chiếc xe đi vào thành phố cũng không có thấy.

Bình luận

Truyện đang đọc