Tất cả những người có máu mặt trong thành phố đều đã đến.
Xe của Hình Liệt Hàn đang bị kẹt giữa làn xe. Tuyến đường phía trước hơi tắc.
Nhưng anh rất bình tĩnh, thong dong, không tỏ vẻ tức giận, cáu kỉnh. Thi thoảng anh nhìn sang cô gái bên cạnh, dường như nhìn bao nhiêu cũng không đủ.
Có vài lần Đường Tư Vũ bắt gặp ánh mắt sâu xa của anh, khiến trái tim cô cũng loạn nhịp. Cô lấy điện thoại ra, xem tin tức và những cuộc trò chuyện trong nhóm bạn bè. Tóm lại, cô đang cố phớt lờ người đàn ông bên cạnh.
Hình Liệt Hàn ấn kênh ca nhạc, một bản tình ca vang lên, càng khiến bầu không khí trong xe thêm ngại ngùng. Trong bản tình ca, giọng nam chân thành, tha thiết, thâm tình, thể hiện mãnh liệt suy nghĩ về tình yêu. Tiếng hát uyễển chuyển, du dương, rất hay.
Ô »Ấ+ °đ¡| Œ8) Nếu là bình thường, Đường Tư Vũ chắc chắn sẽ thích bài này nhưng nghe trong bầu không khí này chỉ khiến da đầu cô tê đại.
Hình Liệt Hàn muốn nói chuyện với cô, nhưng bình thường, anh không giỏi tìm chủ đề. Đặc biệt là để chọc ghẹo, tán tỉnh con gái. Bình thường, anh không cần phải tán tỉnh, trêu ghẹo, mà phụ nữ sẽ tự động ngã vào vòng tay anh. Anh còn bận từ chối họ nữa.
Anh cắn đôi môi mỏng gợi cảm, thấp giọng nói: “Đường Tư Vũ, tối nay phải đàng hoàng, đúng đắn, không được quyến rũ những người đàn ông xung quanh, biết không? Nhớ rõ, em là bạn cặp Truy cập truyen.one đọc full nhé. của tôi.”
Quả là người đàn ông không giỏi nói chuyện. Vừa cát lời liền là lời cảnh cáo.
Đường Tư Vũ trợn mắt nhìn anh: “Nếu anh thấy tối nay không cần tôi thì giờ có thể đưa tôi về, tôi cũng không cần đi.”
Khuôn mặt Hình Liệt Hàn lóe lên tia hoảng loạn. Anh vội nói: “Tôi không có ý đó, tất nhiên tôi cần có em.”
Đường Tư Vũ không để ý đến anh nữa, tiếp tục xem tin tức trong điện thoại. Hình Liệt Hàn nhíu mày khó chịu. Lễ nào trong mắt người phụ nữ này, anh không có chút sức hút nào?
Lúc này, Đường Tư Vũ thấy tin tức giới thiệu, tuyên truyền cho bộ phim mới của Kỳ Lương. Cô quan tâm, ấn vào xem. Một bức ảnh với gương mặt phóng lớn của Kỳ Lương liền chiếm hết màn hình điện thoại.
Đường Tư Vũ cần thận, chăm chú nhìn xuống dưới, để xem giới thiệu tình tiết trong phim.
Hình Liệt Hàn nhìn đoạn đường tắc dài phía trước, thu lại tầm mắt, xem người phụ nữ bên cạnh đang chăm chú làm gì.
Anh hơi nghiêng người sang, thấy Đường Tư Vũ đang nghiêm túc ngắm 1 bức ảnh lớn của Kỳ Lương. Ngay lập tức, khuôn mặt anh u ám, tối lại. Anh vươn tay, trực tiếp giật điện thoại của Đường Tư Vũ.
“Này… anh làm gì vậy?” Đường Tư Vũ kinh ngạc nhìn điện thoại bị cướp.
“Có vẻ em còn chưa quên người đàn ông này. Vẫn còn quan tâm chú ý đến bộ phim mới của anh ta.” Hình Liệt Hàn nghiến răng, lạnh lùng nhìn cô.
Đường Tư Vũ chớp mắt, cảm thấy người đàn ông này thật trẻ con, quá nực cười.
Cô chỉ đang xem tin tức giải trí, ảnh hưởng gì tới anh ta? Từ đầu đến cuối, cô chỉ luôn coi Kỳ Lương là bạn, sao lại thành luôn luôn nhớ thương rồi?
“Trả điện thoại lại cho tôi.” Đường Tư Vũ yêu cầu.
“Trừ khi em đáp ứng tôi, sau này không xem tin tức về anh ta nữa.” Hình Liệt Hàn độc đoán ra lệnh.
Đường Tư Vũ không muốn thỏa hiệp: “Tôi xem gì là chuyện riêng của tôi. Sao tôi phải chịu bị anh quản lý?”
Hình Liệt Hàn ném điện thoại cho Đường Tư Vũ: “Được rồi. Sau này em sẽ không bao giờ thấy anh ta trên các tiêu đề trang nhất các báo nữa. Tôi quyết định lại phong sát anh ta.”
Đường Tư Vũ cầm điện thoại, nghe anh nói những lời này liền tức giận: “Hình Liệt Hàn, anh đừng cậy có tiền, có quyền thì muốn làm gì thì làm.”
Hình Liệt Hàn nheo mắt, nhìn chằm chằm cô: “Em nói đúng, anh là người cậy có tiền, có quyền, là người muốn gì được nây.
Đường Tư Vũ nghẹn họng. Cô nhận ra mình không thể nói chuyện với người đàn ông này.
Cô nhét điện thoại vào chiếc túi nhỏ đính kim sa, không xem nữa. Nhưng bầu không khí trong xe càng căng thẳng. Hàn Liệt Hàn nhẹ thở ra một hơi, sao người phụ nữ này khó tiếp cận vậy?
Lúc này, đoàn xe phía trước đã bắt đầu di chuyền, đường hết tắc. Đèn hai bên lề đường cũng đột nhiên bật sáng, như một bữa tiệc ánh sáng vậy. Đôi mắt của Đường Tư Vũ cũng được chiếu sáng.
Ngay lúc này, một giọng hát nhẹ nhàng, thoải mái vang lên trong xe. Cô liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Hình Liệt Hàn cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí này. Anh chuyển ánh mắt sang nhìn chằm chằm người con gái bên cạnh, thấy ánh đèn đường chiếu vào mặt cô, sáng lấp lánh.
Trong đầu anh bỗng xuất hiện cảnh, trên sân khấu rộng, cô mặc thế này, bước lại gần anh. Nhưng “cô” trong tưởng tượng của anh mỉm cười rạng rỡ, lòng tràn đầy †ình yêu dành cho anh.
Chỉ là, thời điểm này, mọi thứ chỉ tồn tại trong tưởng tượng của anh.
Nhưng tưởng tượng cũng tốt. Nhỡ đâu có thể thành sự thật. Các giác mơ, tưởng tượng của Hình Liệt Hàn anh đều sẽ trở thành sự thật.