TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Những lời này, khiến Nghê Sơ Tuyết đứng ở một bên cũng Sợ run vài giây, anh muốn mời cô ta đi ăn, trong khoảng thời gian ngắn, trong nội tâm của cô có chút ngắn ra.

 

“Thật sao? Hạng tiên sinh không có gạt tôi chứ?”

 

Mị Lạp ở đầu dây bên kia còn có chút không dám tin.

 

“Tôi một lát gửi địa chỉ nhà hàng qua cho cô, hy vọng trưa mai cô có thể đến đúng giờ.”

 

Hạng Bạc Hàn lặp lại lời mời lần nữa.

 

“Vâng, tôi đây nhất định sẽ đến đúng giờ, Hạng tiên sinh hẹn, sao tôi dám đến trễ chứ?”

 

Mị Lạp mừng rỡ như điên.

 

*ÀI Còn có một chuyện nữa, tôi muốn cùng cô nói một tiếng, bên này tôi cần em gái cô một chút, cho nên, đêm nay tôi muốn cô ấy ở lại nơi này, cô không cần lo lắng, tôi sẽ chăm sóc cô ấy.”

 

Hạng Bạc Hàn lần thứ hai lên tiếng.

 

Đầu giây bên kia Mị Lạp có chút vui đến choáng váng, thấy là yêu cầu của Hạng Bạc Hàn, cô ta rộng lượng nói: “Được rồi, ngày mai chúng ta gặp!”

 

“Ngày mai gặp.”

 

Hạng Bạc Hàn nói xong, cúp điện thoại, xoay người đưa cho cô gái sau lưng.

 

Nghê Sơ Tuyết nhận lấy điện thoại di động, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút khó hiểu, nhưng cùng lúc, lại không dám thận trọng hỏi anh.

 

Ánh mắt Hạng Bạc Hàn nghiêm túc nhìn cô: “Ngày mai, anh định nói với chị em chuyện của chúng ta.”

 

Lúc này Nghê Sơ Tuyết mới chợt hiểu rõ, nguyên nhân anh làm như thế, là vì muốn nói rõ quan hệ của hai người họ với Mi Lạp.

 

“Không, không cần anh ra mặt, em có thể xử lý tốt chuyện nhà mình mà.”

 

Nghê Sơ Tuyết thật không muốn kéo anh ra xử lý, điều này sẽ làm tổn hại tới thân phận của anh.

 

Hạng Bạc Hàn cũng không muốn để cho cô chịu ủy khuất cùng thương tổn nữa, giọng của Mị Lạp trong điện thoại buổi chiều, rõ ràng mạnh bạo, xem ra cô nhóc máy ngày nay đã chịu đủ uất ức.

 

“Ngày mai cùng anh đi, e rằng Mị Lạp có chút hiểu lầm, anh sẽ nói rõ với cô ta.”

 

Hạng Bạc Hàn nói xong, đến gần cô một chút, hai tay nhẹ nhàng giữ vai cô, trầm thấp bá đạo nói: “Anh sẽ không để cho người anh yêu, bởi vì anh mà bị tổn thương.”

 

Tim Nghê Sơ Tuyết trong nháy mát tràn đầy dòng nước ấm áp, thì ra anh làm như thế là vì cô.

 

Nghê Sơ Tuyết có thể ở lại, ăn xong bữa cơm, bác sĩ qua đây kiểm tra một chút cho Hạng Bạc Hàn, căn dặn anh nghỉ ngơi thật tốt.

 

Nghê Sơ Tuyết ở trong phòng khách chờ, cô muốn, tìm một cơ hội thích hợp, nói một tiếng cùng ba mẹ nuôi bên kia! Ngày hôm nay lời nói của Mị Lạp, đâm cô đến bị thương, cô thực sự không muốn trở thành người phá hỏng danh tiếng của gia tộc.

 

Mà cô đối với Hạng Bạc Hàn cũng là vô cùng tin tưởng, anh tôn trọng cô, bảo vệ cô, chẳng bao giờ đối với cô có một tia ép buộc.

 

Giữa bọn họ yêu nhau, là kết quả của tình cảm đôi bên, mà cô, đã chuẩn bị sẵn sàng, vì anh trả giá tất cả.

 

Nghê Sơ Tuyết nghe tiếng bước chân của bác sĩ rời khỏi, cô mới đứng dậy khẽ gõ cửa phòng ngủ chính, bên trong truyền đến tiếng của người đàn ông: “Mời vào.”

 

Nghê Sơ Tuyết thấy anh tắm xong, khoác một cái áo ngủ, nhan sắc sắc sảo, khiến cả người anh đứng ở dưới ánh đèn thủy tỉnh, khí thế mạnh mẽ như một vị vua cổ đại, làm cô lại có chút không dám đến gần.

 

“Bác sĩ nói như thế nào?”

 

Nghê Sơ Tuyết tò mò hỏi.

 

*Ông ấy bảoanh nghỉ ngơi sớm một chút.”

 

Ánh mắt Hạng Bạc Hàn thâm thúy nhìn sang.

 

Nghê Sơ Tuyết chớp mắt nhìn, khéo léo lên tiếng nói: “Vậy anh nghỉ ngơi sớm một chút, em trở về phòng đây.”

Bình luận

Truyện đang đọc