TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Chương 2656:

 

Hứa Tâm Duyệt trở về phòng mình, vội vàng đi vào phòng tắm tắm rửa. Khi nhìn thấy trên lưng có vài quả dâu rõ ràng thì cô thầm thở dài một hơi, cũng may cô đã dặn dò anh không hôn lên cổ cô. Anh làm theo, nhưng lại để lại nhiều dấu vét trên lưng cô như vậy.

 

Hứa Tâm Duyệt tắm xong thì nhanh chóng xuống lầu trò chuyện với mẹ, nói đến Lâm Tuấn Khâm, Hứa Tâm Duyệt lập tức nghiêm túc nói: “Mẹ, con với anh ấy chỉ là bạn thôi.

 

Mẹ đừng mai mối chúng con nữa, còn sợ anh ấy hiểu lầm.

 

“Sao vậy? Con không thích mẫu người như Tuấn Khâm sao? Vậy bây giờ con có thích ai không?” Bùi phu nhân lấy làm lạ hỏi, con gái bà cũng đã đến tuổi nên bắt đầu lập gia đình rồi.

 

“Dạ, con… con không có thích ai hết.” Hứa Tâm Duyệt theo bản năng phủ nhận.

 

“Không vội, mẹ còn quen biết rất nhiều đứa trẻ ưu tú, mẹ sẽ từ từ giới thiệu cho con.”

 

“Mẹ, không cần đâu, tạm thời con chưa có định kết hôn, con còn muốn phát triển sự nghiệp của mình.” Hứa Tâm Duyệt từ chối, dù sao thì trong lòng cô bây giờ cũng đã khó mà chấp nhận một ai khác nữa.

 

“Vậy thôi! Mẹ cũng không ép con nữa.”

 

Hứa Tâm Duyệt nằm trong vòng tay cảm nhận sự ấm áp mẹ, sự dịu dàng ấm áp của mẹ cũng làm lòng cô dịu lại rất nhiều. Đêm nay cô vẫn bị mắt ngủ, ba ngày nay cô đều ngủ trong lòng anh, hôm nay đột nhiên không có đôi tay cứng cáp ôm lấy eo mình, cô lại có chút không thích ứng được.

 

Sao lại có thể chứ? Tại sao cô lại ÿ lại vào anh như vậy?

 

Sang ngày hôm sau, buổi sáng Hứa Tâm Duyệt đi thăm bà ngoại và dì, buổi chiều đến studio, cô không muốn vứt bỏ công việc của mình, bát kể thế nào, một người phụ nữ cần phải có công việc riêng, độc lập kinh tế.

 

Hứa Tâm Duyệt đang xem yêu cầu khách hàng gửi đến thì đột nhiên điện thoại di động cô reng lên, cô cầm lên nhìn thấy người gọi đó thì trái tim cô không khỏi đập nhanh lên, là điện thoại của anh gọi đến.

 

“Alo! Có chuyện gì vậy?” Cô bắt máy.

 

“Nhớ em, muốn gặp em ngay, em có nhớ anh không?”

 

“Em không nhớ anh, em đang làm việc.”

 

“Vậy anh nhớ em thì phải làm sao đây? Tối nay em có thời gian không? Cùng nhau ăn tối đi.”

 

“Tối nay em phải về nhà ăn tối.”

 

“Em đang ở đâu? Ở trong studio của em à?”

 

“Không phải!” Cô vội vàng phủ nhận.

 

Nhưng giọng điệu của cô lại khiến cho anh bật cười, cô càng phủ nhận thì lại càng thừa nhận rằng cô đang ở đó.

 

Đầu dây bên kia lập tức cúp máy.

 

Hứa Tâm Duyệt đúng lúc có việc phải làm nên quên mắt chuyện này, cho đến khi có người gõ cửa văn phòng của cô, cô đáp lại mời người đó vào, ngừoi đàn ông nào đó liền ung dung bước vào trong.

 

“Anh!” Hứa Tâm Duyệt giật mình đứng dựng lên: “Sao anh lại ở đây?”

 

Anh đóng cửa phòng làm việc lại, đi thẳng về phía cô, ôm lấy mặt cô, hôn cái chốc, mặc dù bị ra nhưng anh vẫn lím môi cười vui vẻ.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Tâm Duyệt đỏ bừng lên, người đàn ông này bị sao vậy chứ? Anh nhiệt tình, chủ động quá mức khiến cô cảm tháy bối rối, cô cảm thấy như: bị anh quấn chặt lấy không thẻ dứt ra được.

 

“Em đã nói với anh rồi mà! Em sẽ không chịu trách nhiệm đâu.” Hứa Tâm Duyệt hung dữ nói.

 

“Dù sao anh cũng miễn phí mà, hay là em ngủ thêm vài lần nữa nhé? Anh chủ động tìm đến cửa rồi này.” Anh tự dâng thân mình lên.

 

Hứa Tâm Duyệt nhìn người đàn ông nào đó không biết xấu hỏ chút nào, cô lộ vẻ chán ghét nói: “Không cần, miễn phí thì em cũng không muốn ngủ thêm với anh đâu, anh đừng quấy rầy em làm việc được không?”

 

Cố Thừa Tiêu sắc mặt âm trầm hẳn, người phụ nữ này dám chê bai anh: “Em ngủ với anh rồi, em phải chịu trách nhiệm với anh. Em nghĩ có thể vứt bỏ anh dễ dàng như vậy à?”

 

Hứa Tâm Duyệt thực sự rất hối hận, nếu cô biết anh sẽ quần lấy cô như vậy thì đã không ngủ với anh, thể lực của người đàn ông này tốt đến mức khiến cô suy sụp, cô thật sự không muốn làm loại vận động tổn thương thân thể này.

Bình luận

Truyện đang đọc