TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Hôm nay Bạch Hạ không cảm thấy khẩn trương chút nào, cô cùng Bùi Nguyệt Hoàng đợi một phút trước giờ lành kết thúc. Cuối cùng, hai người phục vụ đồng thời kéo mở cánh cửa lớn ra, một tắm thảm đỏ kéo dài từ cửa đến sân khấu cưới lãng mạn được trải trên mặt đất, hai bên là những trụ hoa xinh đẹp, vòm hoa được thiết kế, những tằng sa mỏng phấp phới, tất cả dường như đang dẫn cô bước vào con đường hạnh phúc.

 

Bên tai là khúc diễu hành hôn lễ thiêng liêng vang đến từng ngóc ngách, Bùi Nguyệt Hoàng khẽ thở ra, xuyên qua lớp vải sa mỏng ánh mắt cô chạm phải đôi mắt sâu thẳm trên sân khấu, cho dù cô không thể nhìn rõ, nhưng cô biết rằng có một đôi mắt đang mong đợi nhìn về phía cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng một tay cầm hoa, tay kia nhắc váy cưới, duyên dáng mà kiên định bước lên thảm đỏ. Lúc này, ánh nắng ngoài cửa bao trùm lên khiến cô toát lên vẻ lung linh như pha lê, xinh đẹp tuyệt trần.

 

Giờ khắc này, đối với Lam Thiên Thần trên sân khấu, người phụ nữ đang bước về phía anh chính là thiên thần do ông trời phái đến tặng cho anh.

 

Các khách mời yên tĩnh hẳn, không khỏi nín thở khi nhìn thấy vẻ xinh đẹp và trang nhã của cô dâu này, thân ảnh của cô chậm rãi mà kiên định bước đến, dưới lớp sa che mặt, gương mặt thanh tú hiện lên, còn có nụ cười hạnh phúc ngọt ngào trên môi cô.

 

Bạch Hạ theo sau Bùi Nguyệt Hoàng, nhìn thấy bóng người màu đen trên sân khấu, ánh mắt của Hình Nhất Phàm từ xa nhìn về phía cô, gẩy nhẹ vào trái tim cô, khiến cô khẽ nâng khoé môi cười xấu hổ.

 

Bùi Nguyệt Hoàng từng bước tiến dần đến vị trí chính giữa. Ba Bùi trong bộ vest chỉnh tè đang đợi cô, ông ấy đưa tay ra, Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười khoác vào cánh tay của cha mình. Dưới sự dẫn dắt của ông, từ từ bước về phía Lam Thiên Thần .

 

Mẹ Bùi ở bên dưới khán đài lại len lén lau nước mắt, ngay cả hốc mắt ba Bùi cũng có dấu vết ẩm ướt, việc trọng đại nhất trong lòng bọn họ cuối củng cũng có thể yên tâm rồi.

 

Lam Thiên Thần đứng ở bậc thềm, khi Bùi Nguyệt Hoàng bước lên bậc hai thì anh vươn tay ra đón, một tay của Bùi Nguyệt Hoàng nắm lấy tay anh, một bên là cha cô, một bên là người bầu bạn cùng cô phần đời còn lại.

 

Hai người đàn ông yêu cô nhất, lúc này đều đang ở bên c6.

 

Bạch Hạ bước lên sân kháu, đứng bên cạnh Hình Nhất Phàm. Hình Nhất Phàm dịu dàng ngắm nhìn khuôn mặt của cô. Lúc này, những cô gái vốn còn đang mơ tưởng về Hình Nhất Phàm lập tức cảm thấy mắt mát.

 

Hóa ra hai vị phù dâu xinh đẹp và phù rẻ điển trai này vốn là một cặp!

 

Ba Bùi đặt bàn tay còn lại của Bùi Nguyệt Hoàng vào tay Lam Thiên Thần, ông thở dài một hơi, nói: “Thiên Thần, ba giao đứa con gái yêu quý nhát của cha cho con.”

 

“Ba, ba yên tâm, con sẽ đối xử tốt với Nguyệt Hoàng.”

 

Lam Thiên Thần thắp giọng hứa với ông.

 

Ánh mắt cha Bùi cũng tràn đầy sự tán thành , ông gật đầu nói với chú rể: “Ba chúc các con hạnh phúc.” Dứt lời, ông quay người trở về vị trí của mình, trong lòng có chút không nỡ, nhưng mà, tình yêu của cha là thứ tình cảm âm thầm mà sâu sắc, vậy nên, ông cũng không bộc lộ thêm nhiều.

 

Ca khúc thiêng liêng của hôn lễ vẫn đang vang lên trên sân khấu, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần đan chặt mười ngón tay vào nhau, ánh mắt dịu dàng nhìn nhau, từ họ toả ra một tình yêu mãnh liệt.

 

Người dẫn chương trình vào thời điểm thích hợp bước lên sân khấu, những lời chúc phúc nồng nhiệt, khiến người ta cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu, mục sư cũng đã đợi sẵn để tuyên bố cho họ.

 

Hai tiếng “tôi đồng ý” không chút do dư vang lên, khiến khán giả bên dưới vỗ tay nhiệt liệt.

 

Ngồi ở bàn gần sát sân khấu, Hình Liệt Hàn nhìn về phía cặp vợ chồng mới cưới trên sân kháu, rồi lại dịu dàng nhìn người vợ bên cạnh mình, thấy ánh mắt cô lấp loé ý cười, anh bắt lấy bàn tay mảnh khảnh của cô ở dưới bàn, đặt lên đầu gối, nắm chặt lấy.

 

Đường Tư Vũ ngẳắng đầu nhìn anh, nụ cười trên môi đỏ mọng rạng rỡ hơn một chút, thân thể cũng tự nhiên dựa vào vai chồng, cảm nhận hơi ám của đối phương.

 

Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ đang người đang ngồi ở phía khác, ánh mắt cũng đầy vui mừng chúc phúc cho cặp đôi mới cưới trên sân khấu.

 

Trên một chiếc bàn khác, Lam Thiên Hạo và vợ anh Lam Sơ Niệm đang ngồi cạnh nhau. Mà bên cạnh Lam Sơ Niệm là một cô gái có làn da trắng ngần, xinh đẹp, cô vừa mới sinh em bé, vóc người có chút tròn, trong sáng mà không mắt đi nét quyến rũ, cô chính là Trang Noãn Noãn.

 

Bên cạnh cô là Kiều Mộ Trạch trong bộ vest xám đen, khuôn mặt đẹp trai của anh bây giờ đã bớt đi vài phần lạnh lùng, thêm vào vài phần điềm tĩnh và dịu dàng của một người ba.

 

Cả hai hôm nay không đưa con đến cùng, nhưng sau khi dự hôn lễ xong, có lẽ bọn họ sẽ rời đi trở về nhà.

 

Những người có mặt ở đây hôm nay đều là những người có tiếng tăm trong giới doanh nghiệp, đặc biệt là những người ngồi ở hàng ghế đầu, đều là những người chỉ cần giậm chân cũng có thể làm chắn động cả thương trường.

 

Trên sân khấu, người dẫn chương trình mỉm cười nói: “Được, bây giờ chú rễ của chúng ta có thể hôn cô dâu xinh đẹp của chúng ta rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc