TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Ôn Lệ Thâm cũng không thể hôn tiếp nữa, cứ châm lửa lên như vậy thì chỉ sợ người khó chịu sẽ là anh, bởi vì anh đã cảm nhận được ở dưới quần âu căng cứng và hơi đau.

 

“Được rồi, em ra hội trường trước đi, lát nữa tôi tới tìm em.” Ôn Lệ Thâm buông cô ra, nhìn đôi môi đỏ mọng của cô như được bôi lên một lớp son tự nhiên khóe môi anh cong lên hài lòng, đây chính là kiệt tác của anh.

 

Tô Hi có chút phiền muộn, cô cứ thế bị người đàn ông này kéo vào đây trêu đùa một phen như vậy à?

 

Đúng lúc này, vạt áo trước ngực cô hơi xộc xệch, bàn tay thon dài của người đàn ông dịu dàng sửa sang lại giúp cô, sau đó một giọng nói khàn khàn từ tính vang lên: “Chiếc váy dạ hội này rất hợp với em.”

 

Đây có nghĩa là đang khen ngợi cô sao?

 

Đáy lòng Tô Hi dâng lên chút ngọt ngào, sau đó cô tò mò ngước mắt nhìn anh: “Hôm nay anh tới đây làm gì? Chỉ đến xem thôi à?”

 

“Tôi tới trao giải.” Sâu trong đôi mắt của Ôn Lệ Thâm hiện lên một nụ cười thần bí.

 

Ngay lập tức Tô Hi nhìn anh đầy vẻ ngạc nhiên: “Anh trao giải thưởng gì?”

 

“Tôi không rõ, xem sắp xếp thế nào.” Nói xong, Ôn Lệ Thâm cúi người in một nụ hôn lên vằng trán xinh đẹp của cô, sau đó mở cửa và dắt tay cô ra.

 

Vừa đi ra chỗ ngoặt đã thấy trợ lý của Ôn Lệ Thâm đứng ở đó chờ anh. Tô Hi không để ý nhiều đến ánh mắt của người khác, cô rút bàn tay đang bị Ôn Lệ Thâm nắm ra rồi đi thẳng đến hội trường.

 

Dương Duệ nhìn thấy cô thì nhiệt tình vẫy tay với cô. Lúc này, một quản lý phụ trách chương trình tiến về phía cô và nói: “Cô Tô Hi, vị trí của cô ở phía trước, mời cô đi theo tôi.”

 

Tô Hi nở một nụ cười với Dương Duệ, sau đó cùng nhân viên công tác đi tới hàng ghế thứ nhất, ở đó có đặt tắm biển ghi tên cô. Cô ngồi xuống rồi ngắng đầu nhìn lướt qua một lượt, không có nghệ sĩ nào ngồi ở đây cả, hầu như đều là nhân vật cấp cao trong giới giải trí và những vị khách quý nước ngoài.

 

Tô Hi lại nhìn chỗ bên cạnh, cô thầm nghĩ đây chắc là chỗ của Ôn Lệ Thâm. Vị trí này không có biển tên đặt vào, như thể đây chính là vị trí chuyên để giành cho anh.

 

Mấy người nghệ sĩ đằng sau bắt đầu xì xào chế giễu. Tất cả đều bàn tán không biết Tô Hi có bị đần đến nỗi ngồi nhằm chỗ không, sao cô lại chạy đến ngồi ở hàng đầu thế kia?

 

Đến ngay cả đạo diễn cũng kinh ngạc, vị trí của Tô Hi thế mà lại được sắp xếp ở hàng đầu, bọn họ thấy ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi quá nhiều.

 

Đúng bảy giờ tối lễ trao giải bắt đầu. Giờ phút này trong hội trường ánh sáng loá mắt, các ngôi sao sáng chói. Trước ống kính, tắt cả các nghệ sĩ điện ảnh và truyền hình đều trang điểm tinh tế và ăn mặc lộng lẫy, ánh mắt đầy kỳ vọng mong chờ giải thưởng hôm nay sẽ là hoa rơi vào nhà nào.

 

Mặc dù Tô Hi cũng rất chờ mong nhưng mà cô lại muốn biết lúc nào thì Ôn Lệ Thâm sẽ tới hơn, vị trí của anh vẫn còn trống không.

 

Ngay khi ánh đèn trở nên tối hơn một chút và hai chiếc đèn rọi trên sân khấu chiếu ra thì bốn người dẫn chương trình đã có bài phát biểu khai mạc vô cùng long trọng, mở màn cho lễ trao giải tối nay.

 

Đúng lúc này Tô Hi nhìn thấy bên cạnh có bốn người vệ sĩ đi ra, ngay sau đó ở giữa là một thân hình tao nhã tuấn tú được hộ tống đi vào. Ánh đèn mờ ảo vẫn khó có thể che giấu được khí chất mạnh mẽ trên người Ôn Lệ Thâm, khiến cho người khác chỉ cần liếc mắt một cái cũng thấy được anh.

 

Tuy nhiên những người ở xa thì không nhìn thấy rõ đường nét khuôn mặt anh, chỉ cảm nhận được sự cao quý và ung dung trong từng cử chỉ giơ tay, nhắc chân của người đàn ông này.

 

Tô Hi nhìn anh đi tới trong lòng có chút mừng thầm. Ôn Lệ Thâm tự nhiên ngồi xuống vị trí bên cạnh cô, đôi chân thon dài đẹp đẽ vắt chéo nhau, ánh mắt thâm thúy của anh rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Hi và khóe miệng anh hơi cong lên.

 

Ở trước mặt họ có đặt một cái bàn, phía trên bày biện hoa quả bánh kẹo. Đây cũng là đãi ngộ chỉ có hai hàng đầu dành cho khách quý mới có.

 

Ở dưới gầm bàn, tay Ôn Lệ Thâm tự nhiên đưa qua nắm chặt bàn tay của Tô Hi đang đặt giữa hai chân mình rồi kéo xuống dưới gầm bàn.

 

Tay anh gãi nhẹ vào lòng bàn tay cô một cách ám muội rồi ngắm vuốt nó.

 

Trong một bữa tiệc sang trọng và tao nhã như vậy, một cảm giác xấu hồ không diễn tả nổi tràn ngập khắp người Tô Hi. Người đàn ông này thật đúng là làm loạn không phân biệt trường hợp.

 

Tô Hi giật hai phát nhưng không rút ra được, cô đành phải cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, miệng vẫn phải tươi cười.

 

MC chương trình giới thiệu tiết mục múa mở màn. Sau màn múa đôi đẹp mắt MC tiếp tục mỉm cười đi vào sân khấu đọc một loạt các câu dẫn dắt hoa mĩ rồi bắt đầu công bố danh sách giải thưởng đầu tiên của hôm nay, đó là giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất.

 

Vì số lượng người được giải của mỗi giải thưởng rất ít, đơn giản nhưng lại ưu tú nhất cho nên càng gây được sự hứng thú cho mọi người. Đồng thời, khích lệ mọi người sau này nhất định càng phải cố gắng hơn nữa, hi vọng sẽ có một vị trí trên sân khấu này vào năm sau.

 

Sau đó lại tiếp tục công bố và trao mấy giải thưởng nữa, nhưng giải thưởng thật sự lớn lại nằm ở giữa chương trình. Đó chính là giải nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, đây chắc chắn là giải thưởng mà rất nhiều nghệ sĩ mong chờ trong đêm nay. Giải thưởng này dần dần được công bồ trong giọng nói duyên dáng của MC.

 

“Tiếp theo là một giải thưởng mà tôi tin là các bạn trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình đều vô cùng quan tâm. Đó chính là giải thưởng dành cho “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” và “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất”. Đầu tiên, chúng tôi sẽ công bồ giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” trước. Xin kính mời hai vị khách quý của chúng ta lên sân khấu công bố giải thưởng.”

 

Trong sự mong đợi của tất cả mọi người, giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất đã được trao cho một nam diễn viên hành động, giải thưởng của anh ta được đón nhận nồng nhiệt, không ai có ý kiến gì.

Bình luận

Truyện đang đọc