TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Nhưng cô đành nghiền răng, tiếp tục kiên trì. Ánh mắt Hình Liệt Hàn sâu tựa biển, ngắm nhìn khuôn mặt ngọt ngào của cô.

 

Thấy đôi môi đỏ của cô khẽ run lên, anh nuốt nước bọt. Thật muốn hôn cô.

 

Đáng tiếc là, anh biết rõ, nếu anh hôn, người phụ nữ này có thể sẽ cho anh ăn tát. Từ sâu trong trái tim, cô vẫn là cô gái Vũ tương đối bảo thủ. Và cha cô vẫn ở đây.

 

Cô chắc chắn sẽ không cho phép mình làm quá hay có hành vi khác người nào.

 

Vì vậy, anh chỉ đành chịu đựng. Anh nghĩ tối nay cần tìm thời gian để lại hôn cô.

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên và một nhân viên phục vụ đang nhìn nhau.

 

Người phục vụ bí mật gật đầu với người đàn ông, dường như hai người họ đang có giao dịch gì đó.

 

Trên tay người nhân viên phục vụ có 3 cốc nước trái cây. Anh đang đi về phía người đàn ông trung niên. Bên cạnh người đàn ông trung niên là một người mẫu mang khí chất tương đối lạnh lùng.

 

Ông ta nhìn dáng vẻ mê người của cô người mẫu, trong mắt ánh lên một tia suy Vũ nghĩ không tốt.

 

Tối nay, ông ta không dễ dàng gì mới mời được cô đến đây. Cũng đã tiêu tốn một khoản tiền lớn, nhưng người phụ nữ này lại kiêu ngạo, chỉ cùng đi dự tiệc, chứ quyết không chịu ngủ cùng.

 

Mà người đàn ông này tự nhiên sẽ có cách khiến cô khuất phục. Vì thế ông ta đã âm thầm mua chuộc, bắt nhân viên phục vụ thực hiện chút âm mưu. Đó là cho chút đồ vào nước trái cây mà cô yêu thích. Một lúc nữa, khi uống xong, cô tự nhiên sẽ đi theo ông.

 

Tối nay ông ta có thể thoải mái muốn làm gì thì làm.

 

Nhân viên phục vụ đang bước lại gần ông thì bỗng có một vị khách nữ suýt va phải.

 

Chiếc khay trên tay anh ta hơi nghiêng.

 

Cốc nước vốn đã cho thêm thuốc đang bên trái lúc này khẽ nhích sang bên cạnh, đổi vị trí với cếc không có thuốc.

 

Người phục vụ phản ứng lại, vội nhìn những cốc nước trái cây trên khay. Anh di chuyển lại các chiếc cốc một chút, không hề phát hiện ra các cốc đã đặt không đúng chỗ.

 

Anh bước đến trước mặt người đàn ông trung niên, đưa chiếc cốc mà anh đang xác định nhầm cho cô người mẫu kia. Đó là loại nước ép mà cô yêu thích nhất: nước ép từ dưa Ha Mi – một giống dưa ngọt ở vùng Tân Cương, Trung Quốc.

 

Trong sàn nhảy bên cạnh, cuối cùng cũng nhảy xong điệu cuối cùng, Đường Tư Vũ nói với anh: “Chân tôi đau quá, nghỉ ngơi một chút đi!”

 

Hình Liệt Hàn cũng không kéo cô bắt nhảy nữa, dìu cô đi tới ghế sô pha nghỉ ngơi. Hình Liệt Hàn quay đầu lại thì thấy một nhân viên phục vụ đi qua, anh lấy một cốc nước ép dưa Ha Mi cho cô. Đường Tư Vũ cầm lấy, nhanh chóng uống luôn.

 

Cô thật sự rất khát, nên uống một hơi cạn sạch.

 

Mà chiếc cốc này lại đúng là cốc có bỏ thêm đồ vào kia.

 

Thời điểm này, có ai ngờ sẽ có người động tay động chân trong buổi yến tiệc cao cấp lớn như vậy?

 

Đường Tư Vũ sau khi uống xong liền lo lắng sẽ đi đón con trai quá muộn, cô kéo Hình Liệt Hàn, nói: “Đi thôi, chúng ta đi đón con. Đừng để con phải đợi một mình.”

 

Hình Liệt Hàn nghĩ đến bộ dáng đáng thương của con trai, anh cũng không đành lòng nên gật đầu nói: “Được, đi thôi”

 

“Tôi đi chào cha một tiếng.” Nói xong, Đường Tư Vũ liền đứng dậy đi về phía Đường Hùng.

 

Đường Hùng đang trò chuyện cùng một số người đàn ông lớn tuổi. Đường Tư Vũ bước tới chào hỏi. Một số doanh nhân giàu có đứng cạnh Đường Hùng lập tức ngạc nhiên nói: “Anh Đường, đây là con gái anh à? Thật xinh đẹp!”

 

“Đúng thế. Không ngờ anh lại may mắn có cô con gái xinh xắn như vậy.”

 

Đường Hùng nghe xong, thì thấy rất hưởng thụ, tự hào. Còn Khưu Lâm ở bên, lại thấy lòng nồi lên nỗi oán hận thật lớn.

 

Đường Tư Vũ vốn đã biến mắt 5 năm, giờ quay trở lại thì bỗng chiếm hết nổi bật, đến những người bên cạnh chồng bà cũng nhớ đến cô ta rồi.

 

Cô ta đúng là có bản lĩnh.

 

Đường Tư Vũ chào cha xong liền quay lại chỗ Hình Liệt Hàn, rồi cùng ra cửa lớn.

 

Đường Tư Vũ khẽ nhìn mọi người xung quanh. Mộ Phi không còn trong bữa tiệc, có vẻ anh đã rời đi.

 

Thực ra cô đã không còn tình cảm với Mộ Phi, nhưng cô cũng không phải là người vô tình vô nghĩa. Trước kia, họ từng là “thầy tốt bạn hiền”. Anh dạy cô rất nhiều thứ. Cô thật lòng mong anh có thể thoát khỏi đoạn tình cảm trước đây giữa họ đề tìm được tình cảm thuộc về anh.

 

Mà không phải là luôn mang theo hy vọng, chờ mong ở cô. Cô nghĩ, sau đêm nay, không biết Mộ Phi có thể nghĩ thoáng, thông suốt vấn đề không?

 

Mặc kệ có thế nào, Đường Tư Vũ cũng hy vọng Mộ Phi sẽ tìm được hạnh phúc.

 

Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn bước vào thang máy. Đột nhiên cô cảm thấy thật nóng nực, ngột ngạt. Cô không nhịn được lau trán, hỏi Hình Liệt Hàn đứng bên cạnh: “Anh có thấy nóng không? Ở đây không có điều hòa à?”

Bình luận

Truyện đang đọc