Chương 104
Cả người Hứa Minh Tâm phát run, cô lảo đảo đi qua đường cái.
Hứa Minh Tâm đi vào tầng trệt của phân bộ tập đoàn T&C, đúng lúc có hai cô gái tóc vàng đi ngang qua, đang thảo luận chuyện này bằng tiếng anh.
“Đó chính là bạn gái của anh Trung à, đẹp thật đấy.”
“Cô mới tới, lần đầu tiên thấy nên mới cảm thấy kinh ngạc. Hai người họ đã ở bên nhau nhiều năm rồi, tình cảm vẫn luôn rất tốt, mặc dù không thường ở chung một chỗ.”
“Tôi còn tưởng rằng anh Trung biến thành như thế thì tất cả mọi người sẽ sợ hãi không dám tới gần chứ! Ai ngờ lại có bạn gái xinh đẹp như thế.”
“Trước kia anh Trung không như vậy, nhưng bởi vì có một số chuyện không may xảy ra nên mới trở thành như thế. Cô Thanh Vân vừa đẹp vừa hào phóng, thường xuyên giúp đỡ anh Trung.”
“Vậy khi nào hai người họ mới kết hôn?”
“Chắc cũng sắp rồi, tuổi của hai người họ cũng đã không còn nhỏ.”
Hai cô gái vừa đi vừa nói.
Hứa Minh Tâm đứng bên cạnh nghe mà như có một chậu nước xối từ trên đầu cô xuống vậy.
Trái tim của Hứa Minh Tâm đã trở nên lạnh lẽo.
Cố Gia Huy có bạn gái ư?
Đây là nhà vàng giấu người đẹp?
Chắc cũng không tính. Cố Gia Huy trắng trợn như vậy, toàn bộ người của phân bộ đều biết.
Lúc đầu Hứa Minh Tâm còn cảm giác rằng chọn một người chồng xấu, cũng không giàu có thì sẽ không ai giành với mình.
Ai ngờ Cố Gia Huy vẫn là một miếng bánh thơm ngon.
Điều quan trọng ở đây là người phụ nữ lúc nãy đẹp hơn Hứa Minh Tâm rất là nhiều, nhìn như thế nào cũng thấy ‘ngon’, không có ‘xẹp’ như cô!
Không phải Cố Gia Huy không được, chẳng qua anh không có cảm giác gì với cô mà thôi.
Cố Gia Huy đã có bạn gái bên ngoài rồi thì tại sao phải tìm mình làm vợ chưa cưới?
Hứa Minh Tâm cũng không nghĩ ra được, cô có chút chưa từ bỏ ý định, do dự một chút rồi cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Cố Gia Huy.
Lúc trước điện thoại vẫn luôn trong trạng thái không liên lạc được, nhưng lần này lại gọi được.
Điện thoại vừa kết nối, Hứa Minh Tâm đang chuẩn bị nói chuyện lại không ngờ rằng đầu dây bên kia vang lên một giọng nữ mệt mỏi: “Alo?”
Hứa Minh Tâm nghe thế thì trái tim như muốn nát ra.
Là người phụ nữ lúc nãy bắt máy.
Cô ta chính là cô Thanh Hoan, mà ngày đó chú An liên hệ.
Hô hấp của Hứa Minh Tâm trầm xuống, trái tim như muốn nhảy lên cổ họng.
Cô không dám nói lời nào, gần như là ngừng thở.
“Sao số điện thoại này không được lưu chứ? Bạn tìm Cố Gia Huy sao, anh ấy đang tắm, đợi một chút nhé?”
Số điện thoại không lưu ư?
Đang tắm rửa?