Chương 424
Cổ Yên ép đến gần, cô ấy bị dọa lùi sau mấy bước, cuối cùng chạm phải tường.
“Cô đang khuyên tôi chia tay anh cô sao? Cô đang bị bệnh tâm thần sao? Cô cảm thấy tôi cướp mất anh cô rồi, cô không còn là người thân nhất nữa sao?”
“Có thể là… nhưng tôi thực sự cảm thấy chị nên suy nghĩ lại, anh tôi… người này thực sự không phải chị…”
Bạch Thư Hân gắt gao nắm tay thành quyền, cô biết bản thân minh điên rối môi nói ra những lời này, lại dám khuyên bọn họ chia tay.
Lễ ra cô nên phóng khoảng tác thành, nhưng vừa rối nghe chú khuyên bọn họ kết hôn som, trong lòngcô giống như bị xé ra vậy, đau đến mức khó thờ.
Cô không dảm tin rằng khi Lệ Nghiêm kết hôn, cô dâu của anh ấy không phải là bản thân.
Sau này Lệ Nghiêm sẽ xoay quanh người con giải khác, sẽ có đứa con của riêng bọn họ.
Nghĩ tới những diều này, cô như bị ác mộng mà tình giấc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, sau đó cả đêm không ngủ nối.Cô hoàng loạn bất an, cô không thể hào hiệp như
vậy được. Cô đánh giá bàn thân mình quá cao, lại đánh giá cảm tình của Lệ Nghiêm quá thấp.
Nó mạnh mẽ hơn cả tình yêu, giống như thiêu thân lao vào ngọn lửa vậy.
Sắc mặt cô trắng bệch, trên trán lắm tấm mổ hôi. Cô nói năng không lưu loát nữa, lắp ba lắp bắp.
Cô cũng không dám ngẩng đầu nhìn Cổ Yên, sợ cô ấy nhìn thầu được điều gì đó.
Cô có thể cảm nhận được ảnh mắt mạnh mẽ trên dinh đầu mình, giống như sắp xuyên thùng cô vậy.
Giọng nói lạnh lùng của Cố Yên vang lên bên tai”Hợp hay không, không phải cô nói là được, là Lệ Nghiêm nói mới tính.”
“Tôi tôn trọng cô vì cô là em của anh ấy, đã nhường nhịn cô ba phần rối, nhưng cô cũng không nên quá đáng quá, đừng nghĩ đến việc cầm tù anh ấy cả đời, nếu không đừng trách Cố Yên tôi không khách khí!”
“Tôi không quan tâm bệnh thẩn kinh của cô nặng đến mức độ nào, đó là chuyên của cô. Tôi khuyên cô đừng có quả đáng!”
“Nhưng… nếu tôi nói cho anh ấy biết, tôi không muốn hai người ở bên nhau, anh ấy chọn chị sẽ khiến tôi không có cảm giác an toàn, sẽ khiến tôi cảm thấy mình thật cô độc, chị cảm thấy… Anh ấy sẽ chọn chị hay chọn tôi?
Bạch Thư Hân siết chặt tay. Cô ta không biết có phải do mình bị ma nhập hay không mà lại dám thốt ra những lời như vậy.
Cô Yên nghe nói vậy thì hơi kinh hãi và hoàng hốt nhìn cô ta, hiển nhiên không ngờ cô ta lại nói thế.
Tướng chứng như cô gái này và Bạch Thư Hân đã từng chúc phúc họ là hai người hoàn toàn khác nhau.
“Cô điên rối sao?”
Cố Yên nổi giận nói.”Tôi không điên, tôi chỉ cảm thấy hai người không hợp thôi!” Bạch Thư Hân hít sâu một hơi rói dũng cảm nói ra.
Đúng..
Họ không thích hợp nên sẽ không thể bên nhau lâu dài.
Cô ta chỉ đang bảo vệ Lệ Nghiêm, bảo vệ người thân ruột thịt của cô ta, bảo vệ người đàn ông mà cô ta yêu nhất mà thôi.
Lệ Nghiêm quá cứng nhắc, bạc tình và tẻ nhạt, dường như không có thứ gì có thể khiến anh ta dao động.
Người đàn ông như vậy nên tìm một cô gái dịu dàng và lặng lẽ để dìu dắt phía sau anh ta.